Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 573 - “Sau này tôi đứng về phía cô." 2



Chương 573 - “Sau này tôi đứng về phía cô." 2




“Sau này tôi đứng về phía cô." 2
Lộ Dao không vạch trần lý do này mà lấy mấy món đồ mình đã mua ở thành phố Minh Nhật về cho Bất Độc ra khỏi kho hàng cá nhân. Trong đó có quần áo, giày dép, balo, tranh xếp hình và lego, thêm cả mấy món đồ dùng lặt vặt mà Lộ Dao không biết tác dụng nữa.
"Ở trong này mãi chắc con chán lắm nhỉ?"
Bất Độc lắc đầu: "Được ở với mẹ thì làm gì cũng thú vị cả."
Lộ Dao đưa đồ vào phòng giúp Bất Độc rồi nhắc lại lời trước đây mình từng nói với cậu: "Bất Độc, nhiệt độ không khí giảm xuống là con có thể ra ngoài đi lại rồi. Con có muốn thử đến trường không?"
Lần đầu tiên Lộ Dao nhắc đến chuyện này, Bất Độc đã từ chối.
Bây giờ đã hơn nửa năm kể từ khi đó rồi, nhiệt độ mùa hè rất cao, ánh mắt trời cực nóng nên Bất Độc gần như không thể ra khỏi đây.
Cứ bắt cậu phải ở trong cửa hàng như vậy trong lòng Lộ Dao cũng rất áy náy. Lần này tới thành phố Minh Nhật cô cũng không thể dắt cậu theo.
Lộ Dao thầm thở dài trong lòng rồi không nhịn được mà lại đề cập đến chuyện này.
Bất Độc mím môi im lặng một hồi rồi ngẩng đầu nhìn cô: "Được, con muốn đến trường."
Vốn là Lộ Dao không ôm hy vọng cậu sẽ đồng ý nên lúc nhận được cái gật đầu, cô sửng sốt mất một lúc rồi mới kịp phản ứng.
Sau khi nói chuyện với Bất Độc một hồi, Lộ Dao lê cơ thể mệt mỏi vào phòng suối nước nóng ngâm mình mười phút, vừa đi ra đã lên giường ngủ luôn. Đến khi cô tỉnh lại thì đã là chiều ngày hôm sau rồi.
Lộ Dao nằm trên giường không muốn nhúc nhích, ngơ ngác nhìn trần nhà. Bây giờ đã tìm được hệ thống rồi nên cô cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, bỗng nhiên lại cảm thấy hơi lười biếng.
Hệ thống đột nhiên ngoi lên: "Nói cho cô biết chuyện này nè."
Lộ Dao kéo chăn trở mình: "Ừ."
Hệ thống: "Tôi ăn luôn người máy thay mặt rồi."
Lộ Dao lập tức ngồi bật dậy: "Cái gì? Xảy ra chuyện gì vậy?"
Hệ thống: "Sau khi quay về, tôi định nhân lúc cô ngủ để tiếp nhận công việc thì xảy ra chút mâu thuẫn... Thế nên tôi ăn nó luôn khỏi lỡ sau này xảy ra chuyện gì bất ngờ."
Lộ Dao: "Xảy ra chuyện bất ngờ ư? Người máy thay mặt là là người máy thật hay là?"
Hệ thống: "Chỉ là một người máy mà thôi, chất lượng kém hơn Khải Minh Tinh rất nhiều. Tôi ăn nó là để bảo vệ thông tin của cô. Có điều mấy tháng nay tôi không có mặt, cô lại tốn quá nhiều thời gian vào phố U Linh nên rất có thể bây giờ thông tin và tài liệu về cô đã bị lộ ra ngoài rồi. Yên tâm, sau này tôi đứng về phía cô."
Lộ Dao nhất thời không biết nên nói gì. Quả nhiên Thống Thống vẫn là Thống Thống, mặc dù gần đây gặp biến cố nên trưởng thành hơn được chút nhưng sự ngu ngốc đã được cài sẵn trong chương trình vận hành thì dù có gặp biến cố thêm nhiều lần nữa nó cũng vẫn ngu ngốc.
Một suy nghĩ lóe lên trong đầu Lộ Dao. Cô bèn hỏi nhỏ: "Rốt cuộc kẻ địch của chúng ta là ai vậy? Cậu không đứng về phía tôi thì đứng về phía ai?"
Hệ thống: "... Cái đó... Cô có biết thỏa thuận giữ bí mật không?"
Lộ Dao hiểu ra nên gật đầu: "Có thứ tự ưu tiên phải không? Tôi xếp phía sau.
Hệ thống: "Trước mắt thì là thế, có điều cô rất có tiềm năng."
Lộ Dao: "Ý cậu là sao?"
Hệ thống: "Tôi ăn người máy thay mặt và lấy được phần lớn số liệu liên quan đến cửa hàng và thế giới cô trải qua trong mấy tháng gần đây, gồm đại lục Nitraan, đại lục Phù Thế và phố U Linh. Quả nhiên tôi không tìm được đoạn tài liệu kia."
Lộ Dao: "Tài liệu gì?"
Hệ thống: "Ghi chép liên quan đến lần cô tới biển Thâm Uyên."
Lộ Dao bừng tỉnh: "À... Khi ở thành phố Minh Nhật cậu cũng đã nói đến cái này rồi. Sao cậu có thể kết luận được rằng tôi đã từng tới biển Thâm Uyên?"
Hệ thống: "Là nhờ cái trượng của cô. Chỗ chuôi trượng có hai bức tượng thần không ai dám nhìn thẳng đấy, một người trong đó có thể là nữ thần Thâm Uyên."
Lộ Dao còn chưa kịp lên tiếng, Thống Thống đã nói tiếp: "Vị tà thần đột nhiên xuất hiện ở đại lục Phù Thế kia cũng rất kỳ lạ. Tôi cứ cảm thấy đó là rào cản mà những người đó cố ý sắp xếp cản đường cô sau khi tôi đi. Có điều số mệnh lại chọn trúng một Ngọc Dao tiên tử quá kém cỏi, có được thần cách rồi mà vẫn không thắng nổi cô, cười chết đi được."
Lộ Dao: "... Ngọc Dao tiên tử đã gây ra cho tôi không ít phiền phức. Bây giờ nhớ lại tôi vẫn còn cảm thấy căng thẳng."
Hệ thống: "Trong mắt tôi thì đây là kết quả tốt nhất rồi, gần như không mất gì mà vẫn giữ được đại lục Phù Thế. Tà thần thật sự do tự nhiên tạo ra sẽ không dễ bị phong ấn như vậy đâu. Lục Minh Tiêu không chết, sau khi kết thúc thế giới này cô sẽ được gặp người ta thôi, đừng quan tâm mấy việc nhỏ nhặt này nữa."



Bạn cần đăng nhập để bình luận