Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 519 - Một người bạn cũ 3



Chương 519 - Một người bạn cũ 3




Một người bạn cũ 3
Thái độ của Tiểu Cơ vẫn cực kỳ hiền lành: "Đây là tôi tốt bụng khuyên cậu vậy thôi. Cậu sẽ không mang được bất cứ thứ gì liên quan đến khu phố này ra khỏi đây, đừng làm chuyện mất công rồi lại mất oan một cái điện thoại."
Cậu trai kia lùi về phía sau một bước rồi bật cười: "Đã thời đại nào rồi phun ra được mấy lời thoại đe dọa độc ác cũ rích vậy? Ông chú à, yên phận làm bảo vệ của ông đi, đừng có xen vào việc của người khác."
Cơ Phi Mệnh: "... Tôi không phải bảo vệ, tôi là nhân viên giao hàng."
Cậu trai kia thản nhiên quay đi, nụ cười trên mặt vô cùng phách lối: "Có gì khác nhau à?"
Trong khi nói chuyện, cậu ta đã đi xuyên qua lớp màng chắn vô hình bao quanh khu phố thương mại. Tiếng cười của cậu ta chợt tắt, đầu óc hoàn toàn không nghĩ được gì nữa, ý thức chìm vào giấc ngủ say.
Cơ Phi Mệnh xoay người đi tới bãi đậu xe lái xe ra rồi đuổi theo chặn cậu ta lại: "Để tôi đưa cậu đến trạm xe buýt gần đây."
Cậu trai kia mơ mơ màng màng ngồi lên xe. Hơn mười phút sau, cậu ta đứng một mình ở trạm xe buýt sau đó đón chuyến xe gần nhất quay về trung tâm thành phố.
Đến khi trở lại dưới khu nhà mình rồi, cậu ta mới tỉnh lại khỏi cơn mê man, có điều lúc này cậu ta đã không còn nhớ nổi tại sao mình lại đứng đây nữa. Cậu ta hoảng hốt móc điện thoại ra xem nhưng chẳng biết điện thoại đã bị hỏng từ bao giờ.
Trong phòng máy chủ của vòng tay u linh ở khu phố thương mại.
Lộ Dao và ba ứng viên còn lại ngồi nói chuyện với nhau rất lâu.
Tống Thanh Sơn, ba mươi lăm tuổi, nam.
Hà Tất, hai mươi tám tuổi, nam.
Chương Thư, hai mươi sáu tuổi, nữ.
Cả ba người đều có nguyện vọng ở lại làm việc, sơ yếu lý lịch cũng rất ổn nên sau mấy phút suy nghĩ, Lộ Dao quyết định ký luôn với cả ba người.
Sau khi ký hợp đồng thử việc và thỏa thuận giữ bí mật, Chương Thư lên tiếng hỏi: "Chúng tôi có thể tới tất cả các cửa hàng trong khu phố phải không?"
Hà Tất: "Chẳng phải cửa hàng liên kết với dị giới sao? Chắc người bình thường không thể vào được."
Lộ Dao hỏi: "Trước khi tới đây người đề cử công việc này cho mọi người đã nói gì với mọi người vậy?"
Tống Thanh Sơn: "Tố Tố nói với tôi rằng quyền lợi ở bên này rất tốt, áp lực công việc cũng không lớn lắm nên tôi tới đây."
Tống Thanh Sơn là anh họ của Chu Tố. Anh ấy mới ly hôn đầu năm nay, giữa năm công ty lại cắt giảm nhân sự mà trong nhà lại còn một đứa con đang học cấp hai nên vừa được giới thiệu việc làm là tới phỏng vấn luôn không chút do dự.
Anh ấy chỉ cần một nơi quyền lợi phù hợp thôi, còn lại mệt mỏi khổ cực chút không thành vấn đề.
Hà Tất: "Anh Lưu Nhất Khê liên lạc với tôi..."
Chương Thư: "Chị Thanh Nghiên bảo chị ấy đang làm việc ở bên này nên tôi tới đây."
Lộ Dao: "Chu Tố ở cửa hàng Lông Xù, Lưu Nhất Khê ở phòng làm việc số hai, Thanh Nghiên ở khách sạn suối nước nóng. Mọi người đi tìm bọn họ đi, chơi đã rồi về, ngày mai chính thức bắt đầu công việc."
Buổi tối, trong nhóm chat nhân viên có thêm ba người có biệt danh bắt đầu bằng "Mô hình phòng học DIY sáng tạo".
Khuya hôm đó, Lộ Dao gặp lại một người bạn cũ ở khách sạn suối nước nóng.
Người đàn ông mặc vest đứng ngoài cửa trông rất điềm tĩnh, gầy hơn hồi đầu năm lúc rời đi một chút nhưng tinh thần thì không tệ chút nào.
Bên cạnh anh ta có hai trợ lý mới tuyển, sau lưng trợ lý là một chiếc xe hơi màu trắng, nghe nói là đạo cụ do đạo diễn Phó tự chuẩn bị để phục vụ cho công tác quay chụp.
Hôm nay Lộ Dao liên lạc với Phó Trì để mời anh ta quay một đoạn video quảng cáo cho vòng tay u linh.
Đạo diễn Phó đã quay lại nghề cũ được mấy tháng rồi, hiện tại đang quay dở một bộ phim điện ảnh nên thật ra anh ta không có nhiều thời gian rảnh lắm. Thế nhưng vừa nhận được tin nhắn của Lộ Dao, anh ta lập tức dời kế hoạch quay chụp lại hai ngày rồi mua vé chuyến bay sớm nhất có thể chạy tới thành phố Dao Quang.
Thấy anh ta, Lộ Dao cười: "Đạo diễn Phó, đã lâu không gặp."
Phó Trì cũng cười rộ lên, trong giọng nói không che giấu được sự hoài niệm: "Nơi này vẫn giống trước kia."



Bạn cần đăng nhập để bình luận