Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1098 -



Chương 1098 -



Lộ Dao chỉ vào vùng khu vực sát bên khu bốn trên bản đồ: “Để đề phòng, dạo một vòng khu ba trước, nếu suôn sẻ thì đến khu hai tìm kỵ sĩ và AO-17.”Ba người đeo nhẫn bóng đen lên, chuẩn bị đi vào cánh cửa không gian.Nhà giam khu ba không có ký hiệu đặc biệt, nhưng trước khi tiệm sách xảy ra vụ cướp thì đã có rất nhiều tù nhân khu ba từng mua sách ở tiệm.Trên sách ít nhiều cũng có dính hơi thở của Lộ Dao, Harold tìm thấy vị trí tổng thể xong thì nhanh chóng tìm ra tọa độ thích hợp để mở cửa.Cửa mở ở góc chết của camera cuối hành lang nào đó trên tầng hầm thứ ba nhà giam số chín khu ba.Harold dẫn đầu, phía sau là Lộ Dao.Thân hình 06 quá mini, im lặng theo bên cạnh Lộ Dao.Lộ Dao ra khỏi cửa đã lập tức cảm nhận được cái lạnh.Vị trí hiện tại của họ nằm ở vùng vành đai tận cùng biên giới của tất cả nhà giam khu ba, rét lạnh, quanh năm không thấy ánh mặt trời.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ lải nhải trong đầu Lộ Dao: [Tù nhân bị giam ở đây đều là kẻ trọng phạm, lần trước thả ra, tù nhân ở tầng này bị cấm ra ngoài. Lúc nãy tôi còn phát hiện trừ camera cố định ra, khu vực này còn có số lượng lớn camera lưu động, kiểu biết bay ấy, khu hai chỉ có nước nhiều hơn thôi. Các cô phải hết sức cẩn thận, đừng để bị bắt.]Cảm giác của Thống Thống dành cho kế hoạch “tiệm sách lưu động” này cực kỳ phức tạp, vì kế hoạch này vừa là điểm mấu chốt để họ phá vỡ cục diện nhưng cũng rất có thể sẽ kéo bà chủ vào vực thẳm.Có trời mới biết ngoài kia có bao nhiêu người thèm khát năng lực và cơ thể của bà chủ, nếu bà chủ bị phát hiện trong camera, lập tức có thể danh chính ngôn thuận bị đưa vào nhà giam cấp bậc phòng ngự cao nhất toàn đảo để giam giữ.Trái tim của Thống Thống sắp lo lắng tới kiệt quệ rồi.Lộ Dao không kìm được sự bất ngờ: [Cậu nói người trên tầng này đều chưa từng mua sách hả?]Thống Thống: [... Trọng điểm là cái này hả? Mấy tên này một năm chưa chắc có cơ hội ra ngoài một lần, cũng không được phép tham gia lao động cải tạo, chắc chắn cũng chẳng có tiền.]Lộ Dao: [Cậu trông chừng camera, luôn luôn cảnh giác. Chuyện bán sách cứ giao cho tôi.]Hành lang tầng hầm thứ ba rất tối, rất lạnh, còn rất yên tĩnh nữa, gần như chẳng có âm thanh gì.Trong căn phòng nhỏ hai bên toàn giam giữ tù nhân, Lộ Dao giơ đèn chậm rãi đi qua, chút ánh sáng mờ khẽ đung đưa dưới cái bóng mỏng.Nhà giam dưới lòng đất lạnh lẽo tối tăm, tí ánh sáng đó như lửa trong đêm đông, gần như chỉ trong phút chốc đã thu hút sự chú ý của thú trong lồng.“Ai?”Lộ Dao giơ đèn sát lại, quan sát bên trong một lượt, không lên tiếng, chậm rãi rời đi.Đi được khoảng bốn năm chục bước, Lộ Dao dừng lại, tiến hai bước về căn phòng bên phải, giơ cái chuông màu vàng trong tay lên lắc nhẹ ba cái.Nhà giam ở đảo Quán hầu như toàn theo phong cách này, mặt tường ngoài hành lang là màn chắn laser vô hạn gần như trong suốt, trông có vẻ không có trở ngại gì như bất cẩn chạm vào là cơ thể người máy tê liệt, cả thể tinh thần cũng có thể bị tổn hại.Tiếng chuông vụn vặt vang lên ba tiếng trên hành lang âm u lạnh lẽo như dòng suối từ trên núi chảy xuống vào ngày đầu xuân, bơm đầy dòng sông cạn dưới cỏ cây khô héo, mang đến tín hiệu tươi mới nào đó.Khách hàng được Lộ Dao chọn cũng nghe thấy tiếng gọi này, thò nửa gương mặt ra từ trong bóng tối, mượn nhờ ánh sáng mờ mà chỉ có người quanh năm chôn mình trong bóng tối mới có thể nhận ra, nhìn thấy dưới bóng tối ngoài hành lang hình như có ba bóng người bị bóng tối bao quanh.Anh ta gần như nghi ngờ bản thân bị giam quá lâu, không những đầu óc bị chậm chạp mà cả đôi mắt cũng hỏng rồi.Lộ Dao đưa đèn cho Harold, cô tiến về trước một bước, móc một góc của cái bóng ra để lộ nửa mặt kệ sách.Cô vẫn đứng dưới cái bóng, giọng nói trầm thấp: “Tiệm sách lưu động kinh doanh trong thời gian có hạn, cho hỏi anh muốn mua một cuốn không?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận