Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 185 - Lộ Dao qua một đêm đã trưởng thành hơn rất nhiều 1



Chương 185 - Lộ Dao qua một đêm đã trưởng thành hơn rất nhiều 1




Lộ Dao qua một đêm đã trưởng thành hơn rất nhiều 1
Đừng làm phiền người ta phi thăng á?
Cái gợi ý này nghe cũng đơn giản và dễ hiểu đấy, liệu có cạm bẫy gì không nhỉ?
Nếu đúng là như thế giới mà cô đoán thì mở cửa hàng gì hợp lý đây ta?
Hơn nữa bây giờ hệ thống hiện thực hóa ước mơ không có ở đây nên chẳng lẽ cô sẽ phải tự mở Tinh Môn?
Tạm thời Lộ Dao còn chưa học được kỹ năng này.
Tinh Môn là một tồn tại giống như quýt ngọt và hoa Nguyệt Thần vậy, không thể sao chép.
Nhiệm vụ ở khách sạn suối nước nóng vừa mới kết thúc nên tạm thời chưa cần phải vội. Muốn khai trương cửa hàng mới thì ít nhất cô cũng phải sắp xếp công việc ở khách sạn cho ổn định đã.
Năng lực của các nhân viên người bình thường trong khách sạn bây giờ cũng không tệ lắm, có sở trường, cũng rất nghiêm túc và có trách nhiệm, chỉ là xu hướng an hưởng tuổi già có hơi nghiêm trọng.
Mỗi lần khai trương cửa hàng mới là Lộ Dao lại phải tập trung hết tinh thần và sức lực vào khách hàng và nhiệm vụ mới. Kết thúc nhiệm vụ rồi cần phải giao cửa hàng lại cho nhân viên có trách nhiệm phụ trách nữa cô mới yên tâm được.
Thật ra thì nhân viên người tí hon trong khách sạn đều rất có trách nhiệm, chỉ là trời sinh tính tình đã đơn thuần nên không thể nào xử lý được những tình huống phức tạp.
Lộ Dao cân nhắc hai ngày sau đó gọi ba nhân viên người bình thường trong khách sạn tới mở một cuộc họp nhỏ trước.
Ba người tưởng là bà chủ lại có ý tưởng mới nào muốn mở họp để hội ý nên lúc tới ai cũng hứng thú bừng bừng.
Kết quả là nghe bà chủ nói xong, ba người cảm thấy chẳng khác gì có sấm sét đánh ngang giữa trời quang.
Bọn họ vừa mới nhậm chức trong khách sạn chưa được mấy tháng, khả năng thích ứng cũng được xem là tốt. Ai cũng cảm thấy khá hài lòng với nhịp điệu và hoàn cảnh công việc trước mắt, chỉ không ngờ được rằng nhanh vậy mà bà chủ đã lại muốn nhảy hố mới rồi.
Bạch Lộ hỏi: "Vậy cô định mở cửa hàng gì tiếp theo?"
Lộ Dao lắc đầu: "Tạm thời vẫn chưa nghĩ ra."
Cơ Thanh Nghiên: "Thế đã xác định được vị trí chưa?"
Lộ Dao lại lắc đầu tiếp: "Tạm thời vẫn chưa xác định."
Trịnh Tử Dương: "Khách sạn chúng ta không có tiềm lực phát triển hả?"
Chưa chuẩn bị xong gì cả mà đã thông báo cho bọn họ biết tin chuẩn bị khai trương cửa hàng mới rồi.
Thật ra thì nhân viên trong khu phố thương mại ai cũng lén lút tò mò vì sao bà chủ lại phải mở nhiều cửa hàng ở các thế giới khác nhau như thế.
Thường thường thì hai ba tháng, lâu thì ba bốn tháng là lại muốn mở thêm một cửa hàng mới. Nhịp điệu này có hơi nhanh, thế mà hết lần này đến lần khác không có cửa hàng nào lỗ vốn cả.
Nếu nghe được tiếng lòng của bọn họ, thế nào Lộ Dao cũng sẽ khóc lớn gào to rằng: Lỗ chứ sao không lỗ, không lỗ thì tôi cố gắng như vậy làm gì?
Nhân viên khách sạn có khóc lóc ỉ ôi cũng không thể thay đổi được quyết định của Lộ Dao.
Cô chỉ muốn nâng một người lên để đào tạo thành người phụ trách khách sạn thôi. Thế nên ai muốn thì có thể chủ động nói với cô.
Lúc họp thì chẳng có nhân viên nào tỏ thái độ cả.
Một ngày sao, ai cũng nhắn tin riêng cho Lộ Dao tỏ ý mình bằng lòng phụ trách.
Lộ Dao cũng không thiên vị. Cô quyết định sau này mọi người sẽ thay phiên nhau trực.
Trong khách sạn không chỉ cần nhân viên người bình thường phụ trách mà còn cần cả nhân viên người tí hon nữa.
Dù sao thì khách sạn bọn họ vẫn phải dựa vào người tí hon để giải quyết chuyện ở đại lục Nitraan.
Nhóm người tí hon rất để ý đến vị trí "người phụ trách" này nên thể hiện tích cực hơn nhân viên người bình thường rất nhiều.
Tất cả đều cố gắng hết sức để trở thành người phụ trách khách sạn suối nước nóng ở "khu vực Nitraan".
Lộ Dao nhìn dáng vẻ nhóm người tí hon ngây thơ hồn nhiên và tràn ngập sức sống trước mặt rồi lại lơ đãng nhớ tới câu nói "đầu óc sẽ phát triển mất" của Linh Dược.
Thật ra thì tội lỗi mà đọa thần Linh Dược đã phạm phải đến nỗi dẫn kẻ giết thần tới chính là cách ngài đối xử với người tí hon Nitraan.
Năm đó lúc còn là đầy tớ của Thần, Linh Dược đã phạm tội rồi nhưng cuối cùng chủ thần là Dương Hi lại một mình gánh chịu hết tất cả trừng phạt sau khi phân chia thần cách.
Sau đó dù đã trở thành một vị thần mới nhưng Linh Dược vẫn không hề thương xót con dân mà vị thần cũ để lại, còn xóa sạch toàn bộ nữa.
Chẳng qua không từ ái không phải là lý do chính thu hút kẻ giết thần đến đây.



Bạn cần đăng nhập để bình luận