Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 933 -



Chương 933 -




Lộ Dao quay người đi vào tiệm: [Tranh thủ thời gian bố trí phòng đọc mới, buổi sáng có thể sẽ có khách cai ngục đến.]
Hôm qua Lộ Dao đã quan sát chút rồi, thường thì khi có cai ngục trong phòng đọc, tù nhân sẽ không vào, dù bên trong vẫn còn rất nhiều chỗ trống; trái lại nếu có tù nhân vào phòng đọc trước thì cai ngục sẽ đứng trước kệ sách để lựa sách, cũng không muốn vào phòng đọc.
Dù hai phe sẽ có mặt cùng lúc tại tiệm sách nhưng nước sông không phạm nước giếng.
Lộ Dao xem xét lập trường của từng bên thì thấy gặp nhau lúc bình thường gượng gạo thật sự, thế là tối qua cô tốn giá trị nhân khí mở rộng thêm một phòng đọc lớn giống y hệt ở một bên khu trưng bày sách.
Hai khu đọc chia ra hai bên riêng biệt, diện tích và bố cục gần như chẳng khác gì nhau.
Chỉ có màu sắc bàn ghế Lộ Dao đặt hơi khác với phòng cũ.
Lộ Dao mất gần nửa tiếng để bày trí phòng đọc, lúc ra ngoài vẫn chưa có khách, cô lại dọn hàng tồn kho từ kho hàng đến bổ sung sản phẩm.
Trưng sách mới lên hôm nay ra kệ sách bắt mắt nhất vào giờ mở cửa buổi sáng, khách hàng vào là có thể thấy ngay.
Lộ Dao thêm hàng tồn kho xong, vẫn chưa có khách đến.
Giờ này chắc tù nhân các khu đều đang tham gia hoạt động tập thể rồi, ngay cả cai ngục cũng không đến, có lẽ trước từ đây đến giờ nghỉ sẽ không có khách đâu. Thế là Lộ Dao về phòng nhân viên pha một bình trà trái cây, bưng một đĩa bánh ra, kẹp nách một cuốn sách tranh thực vật.
Hai hôm nay Lộ Dao đọc văn học nghiêm túc nhiều quá rồi, tuy toàn là tiểu thuyết đại chúng nhưng cô cũng thấy “bổ” hơi nhiều, tinh thần vô cùng mỏi mệt, ít nhất là từ đây đến trước khi đóng cửa vào buổi tối cô không muốn đọc tiểu thuyết nữa, chỉ muốn đọc ít thứ không cần dùng não để thư giãn tí thôi.
...
Khu bảy, bên ngoài phòng thẩm vấn tinh thần.
Cai ngục 0496 cách tấm kính một chiều nhìn tù nhân đang tiếp nhận thẩm vấn bên trong: “Phản ứng thế nào?”
“Phản ứng hơi yếu.” Cai ngục chấp hành lắc đầu: “... Thể tinh thần của cô ấy phản ứng vẫn yếu ớt, kích thích mạnh hơn nữa sẽ vượt khỏi ngưỡng chịu đựng cấp bậc của cô ấy.”
0496 im lặng.
Cai ngục chấp hành nói: “Này là cô ấy một lòng muốn chết, phòng thẩm vấn tinh thần đã cố hết sức rồi. Thời gian thi hành án của cô ấy còn bao lâu nữa?”
0496: “Chín mươi chín năm lẻ sáu tháng.”
Cai ngục chấp hành nói: “Chi bằng đưa cô ấy đến khu chín cải tạo một khoảng thời gian?”
0496: “Sau khi cơ thể người máy phổ biến, hiệu suất lao động cải tạo ngày càng thấp. Mấy năm nay đã trở thành sân vui chơi của tù nhân rồi, cũng không tác dụng với cô ấy đâu.”
Cai ngục chấp hành chớp mắt: “Hay là đưa đến khu tám thử xem?”
Khu tám mới mở một tiệm sách, dạo gần đây rất nổi tiếng trong giới tù nhân, ngay cả cai ngục của phòng thẩm vấn tinh thần cũng từng nghe nội dung thảo luận về sách từ miệng tù nhân.
0496: “Nghe nói bà chủ là một người nguyên sinh, lên đảo không thay cơ thể người máy, không xảy ra chuyện chứ?”
Cai ngục chấp hành lắc đầu: “Chưa nghe nói khu tám đổi thương nhân nhập cư.”
0496 không có hứng thú với hạng mục của khu tám cho lắm, thậm chí còn khá có ác cảm: “Thương nhân tinh tế luôn có ý ham lợi, nghe nói sách bà chủ hiện tại này bán là hàng cổ đã biến mất, giá cả đắt đỏ, nói chung sẽ không giúp ích gì cho tình trạng của cô ấy đâu.”
Giọng của cai ngục chấp hành lộ ra ít châm chọc: “Giọng điệu thì như hoàn toàn chẳng có hứng thú gì nhưng tìm hiểu cũng kỹ lắm.”
0496 thấy hơi ngại khi bị vạch trần, cái lợi của cơ thể người máy nằm ở việc cho dù nội tâm có dao động, ngại ngùng hay xấu hổ thì trên mặt vẫn là một gương mặt lạnh lùng vô cảm.
Cai ngục chấp hành dừng lại đúng lúc, bắt đầu nghiêm túc: “Thể tinh thần của tù nhân này mới mười bảy tuổi, không tìm được cách có hiệu quả thì sẽ chết rất nhanh.”
Nếu xem người máy cũng là một loài sinh vật, thể tinh thần chết chính là đường cùng của người máy.
Đa phần thì đại não chỉ cần duy trì mức sức sống ở một mức độ nhất định, không chịu tổn thương tinh thần lớn hay tàn phá tinh thần thì thể tinh thần sẽ không tự nhiên chết đi.
Nhưng trong nghiên cứu học thuật hiện nay, quả thật cũng từng xuất hiện trường hợp phản ứng của thể tinh thần dần yếu ớt rồi tự nhiên chết đi.
Giá trị tinh thần của tù nhân Trúc Duy đang giảm đi từng ngày, phản ứng của não cũng vô cùng yếu ớt, đã xuất hiện dấu hiệu thể tinh thần tử vong rồi.
Cô ấy mới mười bảy tuổi, thời gian thi hành án còn chín mươi chín năm lẻ sáu tháng.
Dù là cai ngục, 0496 cũng không mong có tù nhân tử vong trong khoảng thời gian mình quản lý.
Lại vì cơ thể người máy phổ biến nên tỉ lệ sinh sản của người nguyên sinh vốn thấp đến đáng thương lại lần nữa giảm mạnh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận