Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 280 - Anh không đi được nên không muốn người khác đi 2



Chương 280 - Anh không đi được nên không muốn người khác đi 2




Anh không đi được nên không muốn người khác đi 2
Đợi sau khi nhân viên thưởng thức nhan sắc của Giảo Nương xong thì Lộ Dao mới lấy ra một đống đồ mua được ở Nghê thành từ trong kho hàng cá nhân ra, quay một đoạn video.
[Bà chủ - Lộ Dao: Túi càn khôn, đan dược, phù chú, ngọc phù, mỗi thứ đều mua một ít. Nhưng lại không có Sấu Thân đan dược, tôi đã nhờ vài đan tu, nói không chừng lần sau đến đó sẽ có.]
[Bà chủ - Lộ Dao: Những thứ này chỉ có thể sử dụng được trong khu phố thương mại, không sử dụng bên ngoài được.]
[Khách sạn suối nước nóng – Cơ Thanh Nghiên: Tôi cần túi càn khôn, chỉ dùng được trong tiệm cũng không sao.]
[Khách sạn suối nước nóng – Bạch Lộ: Túi càn khôn +1.]
[Trung tâm bổ túc trẻ em – Bạch Di: @khách sạn suối nước nóng – Bạch Lộ không phải lần trước nói cần đan dược sao?]
[Khách sạn suối nước nóng – Bạch Lộ: Đan dược bình thường không dùng đến, quả nhiên vẫn chỉ có túi càn khôn là trông ngầu hơn thôi.]
[Bà chủ - Lộ Dao: Nói ra thì tôi đã mua được một số Tẩy Tủy đan hạ phẩm, dùng nó ở trong tiệm cũng có thể có tác dụng tẩy tủy.]
Cho dù là thánh địa đan tông ở Nghê thành thì giá cả của Tẩy Tủy đan cấp trung phẩm trở lên vẫn cao chót vót mua không nổi.
Lộ Dao do dự một lúc mới quyết định mua một bình Tẩy Tủy đan hạ phẩm.
[Khách sạn suối nước nóng – Bạch Lộ: ! ! !]
[Rạp chiếu phim vượt thời không – Minh Thi: Tẩy Tủy đan à? Có hiệu quả thật sao?]
[Trung tâm bổ túc trẻ em – Bạch Di: Dùng nó thì da có đẹp lên không?]
[Quán Internet Cafe vượt thời không – Trình Diệp: “Da sẽ đẹp hơn, giấc ngủ cũng được thiện, cả người cảm thấy nhẹ nhàng hơn hẳn.]
[Quán Internet Cafe vượt thời không – Chung Liên Gia: Sao anh lại biết tỉ mỉ như thế? Chắc không phải đã dùng qua rồi đó chứ?]
Chung Liên Gia đổi ca với Trình Diệp xong, vừa về đến nhà.
Anh ta có thói quen trước khi nghỉ ngơi sẽ đọc tin nhắn trong nhóm, không dám tin là chỉ mới chớp mắt nhưng đồng nghiệp đã lén lút dùng Tẩy Tủy đan sau lưng mình.
[Bà chủ - Lộ Dao: Đan tu nói với tôi, người phàm sử dụng Tẩy Tủy đan cấp thấp sẽ có tác dụng bài trừ độc tố dưỡng sinh, từng cá nhân khác nhau sẽ có hiệu quả khác nhau, xét theo tổng thể thì từ ba đến sáu tháng sẽ có tác dụng. Mọi người quyết định xem có muốn tự trải nghiệm nó không.]
Những thứ như đan dược, uống vào sẽ thấy kết quả ngay.
Lộ Dao định bỏ nó vào mạng nội bộ và quảng bá nói với các khách hàng VIP thử xem có thể kiếm thêm thu nhập không.

Trạch Duyên và Ma Bảo vừa về đến tiệm internet thì Toàn Phong đã đến đưa tin.
Bên Ma vực truyền tin đến nói là có việc cần tìm Ma Tôn.
Hợp đồng lao động của Toàn Phong và Ma Bảo đã đến kỳ hạn, đúng lúc cũng cần về đó một chuyến.
Đương nhiên nếu có thời gian họ vẫn sẽ quay lại tiệm internet.
Trò chơi vui như thế, thú vị hơn những trò so thân thủ khô khan kia nhiều.
Ma vực lại có khe hở ma khí do đích thân Tôn thượng mở, quay lại quán internet thì cũng dễ dàng thuận tiện.
Trạch Duyên tìm Lộ Dao: “Ta phải về Ma vực một chuyến.”
Lộ Dao gật đầu: “Ừm, chú ý an toàn nhé.”
Trạch Duyên đứng yên không động đậy, chớp chớp đôi mắt đỏ, trong lòng cảm thấy khó chịu nhưng lại không biết rốt cuộc muốn nghe cô nói điều gì.
Toàn Phong đã bắt đầu mở ra khe hở ma khí thông thẳng đến Ma cung, duy trì đã được một lúc nên trán đã phủ một lớp mồ hôi mỏng.
Ma Bảo quay đầu thúc giục: “Tôn thượng đi thôi. Toàn Phong sắp không chống chịu được nữa rồi.”
Toàn Phong: “…”
Trạch Duyên nhìn chằm chằm Lộ Dao thêm một lúc nữa mới quay người bước vào khe hở ma khí.
Đợi khi họ rời đi Giảo Nương mới bước đến, đôi mắt hơi phức tạp: “Thì ra người đó là Ma Tôn à. Ngươi thật sự suy nghĩ kỹ rồi chứ?”
Người và ma yêu nhau còn khó khăn hơn cả người và yêu, đặc biệt là khi đối phương còn có thân phận cao quý như thế.
Lộ Dao lại là người phàm không có tu vi, nếu như chỉ vì một phút rung động mà đến với nhau thì đến lúc đó người đau khổ vẫn sẽ là cô.
Lộ Dao không trả lời, gương mặt hiện lên một nụ cười nhàn nhạt: “Chị chuẩn bị chỗ ở đến đâu rồi?”
Giảo Nương thấy trong mắt cô không hề có sự đau buồn nào, không biết là do cô đã suy nghĩ thông suốt hay là không suy nghĩ đến chuyện tương lai.
Là một người từng trải, nàng tự suy đoán suy nghĩ lúc này của Lộ Dao nhưng cũng không khuyên nhủ gì thêm, chỉ thuận theo lời cô mà đáp: “Sẻ tinh đã chỉ cho ta một con sông gần đây, ta tìm được một hồ nước có độ sâu thích hợp, đủ để nghỉ ngơi vào buổi tối.”
Sẻ tinh nghe nói Giảo Nương là nhân viên mới của quán internet thì lập tức tò mò, cũng hơi đố kỵ nữa.
Nhưng Giảo Nương trông xinh đẹp như thế, yêu lực của nàng cũng rất mạnh. Sẻ tinh rất hiếm khi trêu chọc người khác nhưng vẫn không kìm lòng được phải nịnh bợ vài câu, đãi ngộ đó cũng chỉ kém hơn Lộ Dao mà thôi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận