Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1086 -



Chương 1086 -



Cai ngục bưu tá chỉ chần chừ mấy giây rồi đáp ngay: "Cách nhìn của tôi thì giống đa số mọi người thôi. Đó là Walter đang tự giễu mình là con chó."Chế độ hôn nhân ở thế giới này đã thay đổi khác hoàn toàn với những gì được miêu tả ở thế giới trong sách. Ban đầu còn có độc giả khó hiểu khi Walter trở nên đáng sợ khi biết vợ mình Kitty ở chung với một người đàn ông khác nữa.Để hiểu được hết &LTBức Bình Phong>, không ít người bắt đầu tra cứu tài liệu lịch sử quy mô lớn để làm rõ mối quan hệ tam giác này.Trong số các độc giả của &LTB;ức Bình Phong>, chỉ có người nguyên sinh là vẫn còn tập tục hôn nhân nguyên thủy nên cũng chỉ bọn họ biết đồng cảm với nhân vật chính. Có người còn lên mạng đăng bài phân tích bối cảnh câu chuyện nữa.Đợi đến khi hiểu rõ bối cảnh câu chuyện rồi, độc giả lại đối mặt với câu ẩn dụ "kẻ chết lại là con chó" cuối cùng kia, có điều từ đó đến giờ chưa có một lời giải thích hoàn mỹ nào cho câu nói này. Mặc dù trong sách có đính kèm nguyên văn bài thơ rồi nhưng phần lớn độc giả vẫn không thể hiểu hết ý nghĩa của nó.Những lời "kẻ chết lại là con chó" kia vốn được trích từ &LTBài Ca Đưa Đám> của tác giả Goldsmith.<B;ài Ca Đưa Đám> nói về một người lương thiện nuôi một con chó, mới đầu người đó và chú chó sống với nhau rất hoà thuận. Có một ngày, chú chó đột nhiên nổi điên cắn người kia bị thương. Tất cả mọi người đều mắng chó điên và tưởng rằng người kia sẽ chết. Kết quả là người lương thiện lại khôi phục một cách thần kỳ còn con chó cắn người lung tung thì lại chết.Còn trong bộ &LTB;ức Bình Phong>, Walter muốn trả thù người vợ ngoại tình nên mới cố ý dẫn cô nới trung tâm bệnh dịch, ai ngờ kết quả lại là anh ta chết vì bệnh dịch trước. Có thể nói rằng đây là tình tiết đầy mỉa mai.Có rất nhiều người khi đọc đến câu "kẻ chết lại là con chó" này sẽ có cảm nhận giống cai ngục bưu tá. Bọn họ cho rằng "chó" ở đây là chỉ nhân vật Walter.Lộ Dao đưa mắt nhìn tinh hải bên ngoài rồi khẽ nói: "Tôi sẽ cung cấp cho anh một lời giải thích có hơi không liên quan lắm. Ở quê tôi có một câu thành ngữ là "Một nghìn độc giả thì có một nghìn Hamlet". Lời giải thích của tôi không có nghĩa là tác giả có ý giống tôi, nó chỉ là thêm cho mọi người một chút ý tưởng để hiểu về câu nói đó mà thôi. Nếu mọi người không đồng ý và không chấp nhận cách nhìn của tôi thì cứ coi đó như lời ong tiếng ve là được rồi."Cai ngục bưu tá trẻ tuổi, hai đồng nghiệp của anh ta và 0815 đều đang tập trung tinh thần vào bà chủ. Bọn họ kiềm chế sự tò mò trong lòng chờ đợi cô đưa ra đáp án.Lộ Dao cụp mắt xuống, ngón tay khẽ vân vê chiếc vòng tay ngọc trai đen trên cổ tay rồi cất giọng có phần sâu xa: "Liên quan đến câu chuyện ẩn chứa trong &LTB;ài Ca Đưa Đám>, từng có người giải thích như này... "Chó điên" không cố ý cắn người lương thiện bị thương, đó chỉ là ham muốn của nó mà thôi. Mà ham muốn thì không phân biệt đúng sai, hoàn toàn là bản năng của nó. Người lương thiện bị chó điên cắn bị thương, mọi người điên cuồng mắng con chó như vậy khác gì đang trù ẻo người lương thiện đâu?""Chẳng một ai tin người đó lương thiện thật. Bởi vì sự lương thiện của người đó đã làm nổi bật sự đê hèn xấu xa của bọn họ. Tất cả mọi người đều cho là người lương thiện sẽ chết đi sau khi bị chó điên cắn, thế nhưng cuối cùng cái chết lại tìm đến con chó và ham muốn.""Mà trong câu chuyện của Kitty và Walter, tất cả mọi người đều không tin ý định ban đầu của Walter khi dẫn Kitty đến khu vực trung tâm của bệnh dịch không phải là vì báo thù. Không ai nghĩ đến việc Walter thật lòng lo nghĩ cho Kitty, có lẽ anh ta làm vậy chỉ là để Kitty thấy rõ ham muốn đằng sau bức bình phong mà thôi.""Cái tên &LTBức Bình Phong> này cũng là được phiên dịch ra từ bản gốc, tên gốc của nó vốn là "The Painted Veil", dịch thô thì là 'vẽ lên cái mạng che mặt'.""Mọi người cũng đã đọc kết thúc câu chuyện rồi đấy. Cái chết của Walter và tiếng khóc tuyệt vọng của Kitty không phải là phần kết của câu chuyện về Kitty mà càng giống một điềm báo nào đó hơn... Giống như con chó điên tượng trưng cho ham muốn đang chết dần ấy."...Có thể là vì nhìn tinh hải tĩnh lặng quá lâu nên Lộ Dao hơi mệt mỏi. Cô giơ tay lên che miệng ngáp một cái.Sau lời chia sẻ của cô, mấy cai ngục đều chìm vào trầm tư, cả đám hoá thân thành đống kim loại hình người bất động suy nghĩ. Lộ Dao thật sự không đủ sức chịu khổ cùng bọn họ nữa nên đứng dậy rời khỏi khoang chính, chuẩn bị vào khoang ngủ đông nhắm mắt nghỉ ngơi chốc lát.Chắc đến khi cô tỉnh ngủ cũng sắp tới đảo Quán rồi.Sau khi Lộ Dao rời đi không lâu, cai ngục trẻ tuổi lúc trước đưa ra câu hỏi kia đột nhiên đứng phắt dậy kích động nói: "Câu nói lúc hấp hối của Walter không phải tự giễu bản thân là chó mà anh ta đang ẩn ý tha thứ cho Kitty!"0815 cũng đứng lên, giọng nói còn kích động hơn cả cai ngục bưu tá kia: "Cho nên cái hôm diễn ra chuyện khu ba kia bà chủ cố ý đọc một đoạn kinh điển trong quyển &LTBức Bình Phong> ý là muốn nói "tôi tha thứ cho các người" hả?"Một đồng nghiệp của cai ngục bưu tá yếu ớt giơ tay lên: "Với hành động hôm đó của bà chủ thì tôi cảm thấy thà rằng cô ấy đọc câu "Đám kiến hôi ngu xuẩn, ta khoan dung tha thứ cho các người" còn hơn."



Bạn cần đăng nhập để bình luận