Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 376 - Không có chút năng lực này thì không được 3



Chương 376 - Không có chút năng lực này thì không được 3




Không có chút năng lực này thì không được 3
Lộ Dao ném mấy chục cái ví giống như vậy trong núi, nghĩ thầm rằng nếu may mắn thì ít nhất sẽ có một hai cái tới được tay nhóc nhân sâm tinh.
Nếu thật sự không được thì lần sau cô sẽ tiết lộ sự thật cho Kim Hoài Trần nghe xem có thể nhờ hắn giúp được không.
Sau khi ra khỏi Ngự Thú tông, Lộ Dao không về ngay mà ôm nhóc Đương Khang yếu ớt đi dạo mấy vòng trên đường.
Những người xem bệnh cho nó đều nói nó không sống được lâu, có dùng linh thạch linh dược cũng đều lãng phí, không bằng nhân lúc này đi xem một con linh sủng khác.
Lộ Dao vốn cũng không có ý định nuôi linh sủng. Nhà cô nhiều nhóc con quá rồi, còn đủ các kiểu hình dáng tính tình nữa.
Thấy nhóc này đáng thương nên cô mới định chăm sóc cho đến khi nó nhắm mắt xuôi tay thôi.
Thật ra thì người của Ngự Thú tông nói nó không lớn được cũng rất đúng.
Sau khi đi khám không có kết quả, Lộ Dao xoay người tiến vào cửa hàng bán vật liệu và linh thực càn quét một đống lớn.
Cô còn gặp được cả người quen ở cửa hàng bán linh thực nữa. Đây là đan tu Lăng San đã từng đồng ý chế tạo Sấu Thân đan và Dưỡng Nhan đan cho cô.
Lăng San thấy Lộ Dao từ nãy nhưng vốn không định bắt chuyện.
Ai ngờ Lộ Dao lại chủ động chào hỏi nàng ấy.
Nàng ấy nghe được còn hơi ngạc nhiên.
Lộ Dao: "Cô không nhớ tôi à? Đan dược lần trước chúng ta bàn cô làm đến đâu rồi?"
Lăng San: "... Ta đã tới đưa đan dược cho ngươi một lần rồi mà, ngươi không nhớ à?"
Lộ Dao hơi sửng sốt rồi nhanh chóng phản ứng lại.
Nói thật thì cái cô tiên tử kia đã gây ra cho cô không ít phiền phức.
Có điều bây giờ nàng ta đã bị giam cầm dưới tầng thứ mười tám sâu nhất trong Ma vực rồi, ngày nào cũng phải chịu mười tám lằn roi quất thẳng vào linh hồn, hình dung bằng cụm "sống không bằng chết" cũng không quá.
Lộ Dao giải thích đơn giản cho Lăng San nghe chuyện trong quán.
Lăng San khiếp sợ: "Có chuyện này xảy ra nữa ư? Thế mà ta không hề phát hiện ra."
Lộ Dao: "Chúng ta vốn chỉ mới gặp nhau một lần mà, sao có thể trách cô được."
Lăng San: "... Vừa rồi ngươi liếc mắt một cái đã nhận ra ta rồi đấy thôi."
Lộ Dao cười rộ lên: "Tôi là người làm ăn, không có chút năng lực này thì không được."
Lăng San cũng bị chọc cười: "Đúng như những gì ngươi nói, đan dược kia đang bán khá chạy. Không chỉ có khách bình thường thích mà ngay cả tu sĩ cũng lén lút tới hỏi ta để mua nữa."
Lộ Dao nói thầm trong lòng rằng thị trường mỹ phẩm dưỡng da và sản phẩm giảm béo làm đẹp rất lớn. Có thể coi "lòng yêu cái đẹp" là một trong những bản năng của loài người nên loại sản phẩm vừa có công dụng rõ ràng vừa đảm bảo an toàn như thế này tất nhiên rất được săn đón.
Đây mới là thế giới tu tiên thôi, nếu kết nối được sang các thế giới ở khu phố thương mại, biển Eden và thành phố Tam Hoa thì chắc chắn nó sẽ nhanh chóng trở thành sản phẩm kiếm tiền chính, có khi mức độ phổ biến còn không thua gì các sản phẩm giúp mọc tóc hiện nay cũng nên.
Nghĩ đến đây, Lộ Dao lại không nhịn được quay sang nói với Lăng San: "Cô xem có nghiên cứu chế tạo được đan dược giúp mọc tóc không?"
Lăng San: "... Thứ đó cũng có người mua hả?"
Lộ Dao nhìn mái tóc dài cực kỳ dày và mượt của Lăng San, biết chắc là nàng ấy không có nỗi buồn phiền này, thảo nào lại không nghĩ tới: "Tin tôi đi, chắc chắn sẽ có."
Thế là Lăng San lại giao kèo với Lộ Dao nếu làm đan dược giúp mọc tóc sẽ đưa lô sản phẩm đầu tiên đến quán net cho cô.
Lộ Dao cũng rất tham vọng, thẳng thắn nhờ Lăng San bán giúp mình hai mươi lọ Tiêm Thể đan và hai mươi lọ Hoán Nhan đan luôn.
---
Lúc cô mang Đương Khang què chân quay lại quán net thì đã là buổi chiều rồi.
Vừa thấy Lộ Dao đẩy cửa vào, Chu Nghênh đã lập tức tiến lên chào đón, trên mặt đầy vẻ hưng phấn: "Bà chủ, mau tới xem này! Ta chuẩn bị đăng bài viết đầu tiên đấy."
Không chỉ Chu Nghênh mà đám sư huynh đệ Phù Sinh Lục Giới môn cũng đang vây quanh quầy bar nhìn Bạch Lộ đang ngồi sửa phụ đề trước máy tính.



Bạn cần đăng nhập để bình luận