Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 458 - Ấn thần 2



Chương 458 - Ấn thần 2




Ấn thần 2
Vì sắp tối rồi nên bên phía cửa hàng đồ ăn nhanh đang chuẩn bị nguyên liệu chuẩn bị nướng đồ ăn. Nhân viên bên đó còn cố ý nhét cho bà chủ một hộp cơm ba tầng sang trọng đầy hải sản nướng nữa.
Một giây trước khách còn đang bị mê hoặc bởi mùi thơm quyến rũ chết người, gần như quên hết tất cả mà nuốt nước miếng ừng ực.
Một giây sau nắp hộp cơm bật ra, mực và râu bạch tuộc nướng than chất đầy phía trên xuất hiện, đầy ắp cả hộp.
Trừ Lộ Dao, còn lại tất cả mọi người đều lập tức đứng dậy tránh xa ra, vẻ mặt tái nhợt, cả người run rẩy.
Lộ Dao đột nhiên nhớ ra phố U Linh không có cửa hàng hải sản. Chắc là vì nguyên nhân đó nên người ở đây rất sợ mấy sinh vật biển này.
Nhưng một năm nay tài nấu nướng của nhân viên cửa hàng đồ ăn nhanh đã tiến bộ hơn rất nhiều. Hải sản nướng này thật sự rất thơm, mùi dầu ớt và mùi tiêu tỏa ra khắp nơi.
Lộ Dao lấy tầng đầu tiên ra để lộ hàu nướng sốt tỏi ở tầng thứ hai, còn tầng thứ ba là tôm nướng và ốc nướng: "... Những thứ này đều là đồ ăn vặt bình thường thôi mà, đừng sợ."
Những người khác vừa nuốt nước miếng vừa lắc đầu như trống bỏi.
Lộ Dao cũng biết trong khoảng thời gian ngắn muốn mọi người vượt qua nỗi sợ hãi trong lòng là không thể nên không khuyên bọn họ ăn hải sản nướng nữa.
Cơm hộp tiêu chuẩn của cửa hàng đồ ăn nhanh cũng rất ngon. Những hạt cơm mềm dẻo trắng ngần thơm ngon, thịt kho có thành phần là thịt ma thú được vận chuyển từ đại lục Alexandria tới, thịt heo xào măng tươi, rau củ xào, còn có một bát canh tam tiên và một cốc nước đường giải nhiệt mùa hè nữa.
Sau khi tỉnh táo lại, Giang Lẫm, Thái Ngữ Tinh và Lưu Tịnh bưng cơm hộp ngồi xuống một chỗ cách khá xa Lộ Dao rồi mới bắt đầu ăn cơm.
Ăn một miếng rồi là bọn họ không dừng được nữa, hoàn toàn không thể nào cưỡng lại được những món ngon này.
Từ Tranh Vanh và Nhậm Do bưng hộp cơm nhưng không mở ra, lại không thể đặt xuống nên đành phải nuốt nước miếng cố gắng kiềm chế.
Năm nhân viên thuộc tiểu đội an ninh của nhà thờ vừa tới cửa hàng DIY đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm phức bay ra từ bên trong. Sau khi tiến vào, bọn họ trông thấy bà chủ đang ăn râu bạch tuộc nướng, còn ăn cực kỳ ngon.
Thấy đồng nghiệp tới, Từ Tranh Vanh tiện tay đem đưa hộp cơm vẫn còn nguyên cho Nhậm Do rồi đứng dậy chào hỏi.
Trưởng phòng an ninh của nhà thờ Tần Thu Danh nhìn quanh cửa hàng một vòng quan sát tình hình, thấy Lộ Dao ăn hết ba cái râu bạch tuộc nướng chỉ trong chớp mắt, còn đang chuẩn bị gặm con mực, tay ông ấy không khỏi run lên, lập tức lệnh cho Từ Tranh Vanh báo cáo tình hình ngay.
Bốn người còn lại ngơ ngác đứng một bên, hoàn toàn không thể nào hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra trước mắt.
Nhậm Do vội vàng đứng dậy.
Cậu ta là người mới mà lần này người tới đây toàn là nhân viên đã có kinh nghiệm cả.
Nhậm Do vừa đi qua đã bị một nhân viên an ninh kéo lại.
Đối phương cúi đầu liếc nhìn hộp cơm cậu ta cầm trong tay, biểu cảm rất kỳ lạ: "Thịt cừu là ai vậy?"
Nhậm Do chỉ về phía Giang Lẫm: "Là thiếu niên kia."
Đồng nghiệp kia nhìn theo hướng cậu ta chỉ, sau đó vẻ mặt càng trở nên kỳ lạ hơn: "Không phải báo cáo rằng triệu chứng dị hóa vô cùng nghiêm trọng à?"
Trước khi tiểu đội an ninh chạy đến nơi, Nhậm Do đã nhanh chóng báo lại chuyện đang xảy ra trong cửa hàng cho bọn họ thêm lần nữa rồi.
Bốn nhân viên an ninh hết nhìn Giang Lẫm rồi lại quay sang nhìn Lộ Dao, vẻ kiêng dè trong mắt càng rõ hơn.
Nhân viên an ninh vẻ mặt khó coi lúc thấy pháo hoa trước khi tới kia hỏi Nhậm Do: "Trên người cô kia có ấn thần không?"
Nhậm Do tái mặt lắc đầu dứt khoát.
Thỉnh thoảng trên người cư dân phố U Linh sẽ xuất hiện một con dấu được gọi là ấn thần.
Nghe nói chỉ có những nhân tài lọt vào mắt xanh của ngài mới có con dấu đó.
Những thông tin đổi được sau khi vô số nhân viên an ninh hy sinh mạng sống và linh hồn của mình cho thấy hầu hết những người sở hữu ấn thần đều sẽ nhận được những sức mạnh rất kỳ lạ và mạnh mẽ.
Bọn họ lợi dụng sức mạnh này để giúp ngài đi mê hoặc những người bình thường trên phố U Linh dần đánh mất nhân tính.
Trước kia có một người cầm ấn thần suýt nữa biến cả khu Nam thành khu không người. Mấy nghìn vị khách, chủ quán, thậm chí cả nhân viên quản lý khu phố cũng bị dẫn vào vực sâu vô tận, hóa thành những dáng vẻ kỳ dị ghê tởm, cuối cùng trở thành thức ăn của người kia.
Nhà thờ đã trả một cái giá rất đắt mới tiêu diệt được kẻ cầm ấn đó, thế nên bây giờ nhân viên phòng an ninh của nhà thờ mới thiếu thốn như vậy.
Nếu bà chủ cửa hàng mới ở khu Bắc này là một người có ấn thần thì bọn họ thật sự không biết lần này có còn gắng gượng được nữa hay không.
Trong lúc cả đám bọn họ kề tai nói nhỏ thì Lộ Dao đã nhanh chóng ăn xong cơm tối. Giang Lẫm và Thái Ngữ Tinh ngồi đối diện cũng đã ăn xong.



Bạn cần đăng nhập để bình luận