Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 84 - [Tôi là tôi mà.] 2



Chương 84 - [Tôi là tôi mà.] 2




[Tôi là tôi mà.] 2
Hơn mười người tí hon chia ra mỗi ba người ngồi vào một bàn. Trên bàn có thực đơn, trong đó có không ít loại hồng trà và trà trái cây, còn có bánh quy, hạt dưa cùng các loại bánh ngọt nữa.
Cân nhắc đến chuyện nhiều người tí hon Nitraan không biết chữ nên Lộ Dao đã trực tiếp chụp ảnh các món lại đóng thành thực đơn luôn.
Trong nền văn hóa của người tí hon Nitraan chưa từng xuất hiện thứ gọi là "trà". Bình thường bọn họ hay uống nước lã ở sông suối, lúc nào bị thương bị bệnh mới nấu nước lên.
Nhưng hôm nay thì khác, bởi vì bọn họ vừa mới xem một bộ phim có người tí hon.
Ngồi cùng bàn với Lợi Nham có một đội viên đội đi săn tên là Ngưu Hà. Anh ta lật thực đơn ào ào nhưng chẳng hài lòng với món nào cả. Cuối cùng anh ta tò mò quay sang hỏi Lộ Dao: "Ở đây có... trà hương thảo không?"
Trong bộ phim có người tí hon kia, mẹ của nữ chính đã nấu trà hương thảo bằng ấm trà mini mà người khổng lồ tặng. Tiếc rằng bà ấy còn chưa kịp uống đã bị người khổng lồ độc ác bắt đi rồi.
Cuối phim, bà nội của nam chính lấy bình trà từ trong phòng bếp nhỏ ra, thấy bên trong còn bã trà màu xanh nhạt, vẫn thoang thoảng mùi thơm.
Xem đến đoạn này, Ngưu Hà vừa cảm thấy đáng tiếc vừa tò mò mùi vị của trà hương thảo.
Lộ Dao quay đầu nhìn Tiểu Trịnh.
Tiểu Trịnh hiểu ý: "Tôi sẽ đi nấu ngay."
Thế là một giây sau, tất cả người tí hon trong phòng trà đều đồng loạt quay đầu lại nhìn anh ta bằng ánh mắt tò mò xen lẫn chờ mong.
Tiểu Trịnh được cưng mà sợ: "Hiểu hiểu, tôi sẽ nấu một ấm lớn cho tất cả mọi người đều có phần."
Đám người tí hon lắc lắc chân ngồi trên ghế chờ đợi nước trà với cõi lòng đầy hy vọng.
Lộ Dao, Cơ Thanh Nghiên và Diên Vĩ đang chia bánh ngọt. Mỗi chiếc hộp đựng bánh có bốn ngăn. Một ngăn chứa năm sáu hạt hướng dương, một ngăn chứa năm sáu miếng bánh quy tròn lớn bằng nửa móng tay út, hai ngăn còn lại mỗi ngăn chứa ba mảnh bánh đậu xanh nhỏ bằng móng tay được cắt ra từ một miếng lớn. Đây là một phần bánh lớn phục vụ lúc uống trà.
Cơ Thanh Nghiên: "Bánh quy khô này được làm từ bao giờ vậy? Trông đáng yêu quá đi mất. Tôi phải chụp lại mấy bức ảnh đã."
Diên Vĩ đang cắt bánh đậu xanh nghe vậy không nhịn được lên tiếng: "Tối qua rảnh rỗi không có chuyện gì làm nên Lộ Dao dạy tôi làm bánh đấy."
Cơ Thanh Nghiên chụp ảnh xong lại chỉ chỉ bánh đậu xanh rồi hỏi: "Món này cũng là cô làm hả?"
Diên Vĩ lắc đầu: "Thứ này là Lộ Dao đưa tới."
Bánh đậu xanh này là sản phẩm của Ngọc Quế Trai ở triều Đại Vũ.
Giờ đang là năm mới ở bên đó nên ông chủ Ngọc Quế Trai có tặng Lộ Dao mấy hộp bánh ngọt kiểu xưa lớn. Cô ăn không hết nên đã chia cho mỗi cửa hàng mấy gói.
Trong phòng bếp lớn, Tiểu Trịnh đang nghiêm túc nấu trà hương thảo.
Anh ta không biết mùi vị của trà trong phim như thế nào nên đành căn cứ vào màu sắc để nấu, lại thêm chút sữa và đường nữa thành trà hương thảo phiên bản khách sạn.
Trà hương thảo nấu xong được đựng trong cái nồi nhỏ. Tiểu Trịnh nhúng đầu nhọn của ống nhỏ giọt bằng thủy tinh vào nồi hút một chút nước trà màu xanh lá cây nhạt lên đổ vào ấm trà bằng sứ trắng xinh xắn bên cạnh.
Ống nhỏ giọt là cách mà Lộ Dao mới nghĩ ra. Dùng thứ này vừa nhanh vừa sạch sẽ.
Một ấm trà và một hộp bánh ngọt là đủ cho các vị khách tí hon lãng phí hết nguyên buổi chiều rồi.
Vị trí phòng trà lộ thiên khá cao nên ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy những tòa nhà cao ngất ngoài cửa sổ, cúi đầu xuống lại thấy hoa tươi cỏ xanh đung đưa theo gió dưới bệ cửa sổ.
Trong đội đi săn có một người tí hon Nitraan nữ tên là Phất Tuyết.
Cô ấy bưng tách trà lên nhấp từng ngụm nhỏ. Thấy Lộ Dao đi ngang qua, Phất Tuyết nằm bò lên lan can gọi cô: "Lộ Dao ơi Lộ Dao."
Lộ Dao quay đầu: "Hả?"
Phất Tuyết: "Chúng tôi có được đi qua bên đó không?"
Lộ Dao nghiêng đầu nhìn sang, thấy nơi mà cô ấy chỉ là tầng trên cùng của khu phòng dành cho khách số hai.
Thế là cô gật đầu: "Đương nhiên là được rồi."
Hai khu phòng dành cho khách cách nhau chừng mười lăm centimet. Hồi trước lúc xây dựng Lộ Dao đã nghĩ đến vấn đề này rồi nên có lắp ghép hai cái lan can giữa hai khu.
Đám người tí hon trơ mắt nhìn Lộ Dao bắc một cái cầu vòm tròn lên nóc hai khu nhà, ngay cả trà bánh trong tay cũng quên ăn luôn.
Lộ Dao cười tủm tỉm nhìn về phía Phất Tuyết: "Đừng sợ, thứ này rất bền chắc nên mọi người có thể đi qua đó tham quan."
Phất Tuyết là người thẳng thắn nên đặt tách trà xuống đi qua thật. Cô ấy nắm lấy lan can rồi bước lên cây cầu, vững vàng đi về phía đối diện.
Khu phòng dành cho khách số hai cũng được xây dựng theo phong cách thanh lịch tĩnh lặng nhưng lại hoàn toàn khác với khu số một.
Nhìn thấy người tí hon Nitraan nho nhỏ, trong đầu Lộ Dao lại nhảy số một ít ý tưởng kỳ quái.
Ví dụ như phòng trà ở khu phòng dành cho khách số hai này. Bàn ghế ở đây được ghép lại từ những tách trà bằng sứ Thanh Hoa, thiết kế lấy cảm hứng từ những tách trà xoay trong các khu vui chơi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận