Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 930 -



Chương 930 -




Lộ Dao giống như một nhà tư bản vô tình: [Tôi tăng ca chung với cậu.]
Không đúng, nhà tư bản sẽ không tăng ca chung với nhân viên đâu.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ nghĩ đến khoản vay mười triệu ấy, ít nhiều cũng thấy hơi chột dạ nên không nói thêm gì nữa.
Chỉ còn mười lăm phút nữa là kết thúc giờ nghỉ trưa, khách trong phòng đọc luyến tiếc bỏ sách xuống, lần lượt đứng lên rời khỏi tiệm sách.
Không phải khách nào đọc rồi cũng mua, tỉ lệ khoảng một phần năm.
Đối mặt với khách đọc mà không mua, bà chủ không có bất kỳ sự bực dọc nào cả.
Chỉ có người nhân lúc đông đúc, muốn mang đi vài cuốn sách, vô tình chạm đến giới hạn của bà chủ.
Bà chủ tính tiền gói sách ở quầy thu ngân, người không mua tự giác đi ra cửa, tiếng cảnh báo chợt vang lên, người vẫn chưa ra khỏi cửa hàng không đến nỗi hoảng hốt lo sợ nhưng cũng thấy hơi khó hiểu.
Âm thanh máy móc bỗng thông báo khắp cửa hàng: [Cửa hàng không cung cấp dịch vụ tặng sách miễn phí, mời khách hàng số 013, 046, 059 trả sách về chỗ cũ.]
[Cửa hàng không cung cấp dịch vụ tặng sách miễn phí, mời khách hàng số 013, 046, 059 trả sách về chỗ cũ.]
[Cửa hàng không cung cấp dịch vụ tặng sách miễn phí, mời khách hàng số 013, 046, 059 trả sách về chỗ cũ.]
Mã số là thứ tự khách vào tiệm sách, hệ thống hiện thực hóa ước mơ là hệ thống hỗ trợ toàn năng nên chức năng ở phương diện này khá hoàn thiện.
Không trực tiếp thông báo đặc trưng cơ thể người máy của khách hàng mà vẫn chừa lại đường lui. Bà chủ lại không muốn làm khách hàng cho rằng tiệm sách không có hệ thống an ninh rồi vào trộm sách nhiều lần, đây coi như là cảnh cáo.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ tiến hành thông báo ba lần nhưng ba tù nhân lén mang sách đi vẫn không có bất kỳ hành động nào.
Mặt bà chủ non quá, lại còn là người nguyên sinh nữa, thật sự không có tính uy hiếp gì cả.
Đại khái là tù nhân trộm sách cảm thấy rằng dù có bị bà chủ bắt được thì cô cũng không thể làm gì họ, thế là có người ngang nhiên đi ra khỏi cánh cửa.
Lộ Dao để sách đang quét mã được phân nửa trong tay xuống, nở nụ cười mang ý cáo lỗi với khách hàng trước mặt rồi chống một tay lên bàn thu ngân nhảy ra ngoài.
Một giây sau, âm thanh máy móc điện tử vang lên —
[Quầy thu ngân đã đổi thành chế độ xử lý AI, xin hãy thanh toán theo hướng dẫn trên màn hình.]
Khách hàng đưa cổ tay về phía quầy thu ngân, còn đầu thì quay ngoắc một trăm tám mươi độ nhìn ra cổng chính của tiệm sách.
Bà chủ chạy qua tóm lấy một người máy hình dáng côn trùng đang bước đến lối ra cửa chính, tháo bỏ cánh cứng sắt thép của gã bằng tay không.
Lộp bộp một tiếng, chiếc cánh bằng sắt thép cứng rắn rớt xuống sàn, để lộ bộ cánh màng bán trong suốt bên dưới, trong màng mỏng đang cuộn lấy vài cuốn sách.
Lộ Dao lấy sách ra rồi buông tay thả tù nhân.
Nơi này đã là nhà giam rồi, Lộ Dao không nghĩ ra cách nào độc ác hơn nữa để trừng trị kẻ trộm cắp trong tù.
Nhưng muốn trộm sách thì một cuốn cũng đừng hòng.
Lộ Dao ôm sách, quay người đi vài bước xéo đến bên trái phía trước.
Có một người máy hình dáng như thùng thư đang đứng ở đó, Lộ Dao cũng không khách sáo, nện một cú lên bụng anh ta, cơ thể sắt thép kiên cố lõm vào ba mươi độ, một chồng sách bất ngờ nôn ra khỏi miệng anh ta.
Người cuối cùng xem tới đây đã sợ muốn chết rồi, không chờ Lộ Dao đi về phía anh ta nữa đã chủ động lấy sách bị giấu ra, rón rén đặt sách trở lại kệ trong ánh nhìn thờ ơ của mọi người.
Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, hình như tiệm sách đột nhiên biến thành khu vực chân không.
Tất cả mọi người chẳng ai nói gì, thứ còn lại chỉ có ánh nhìn thờ ơ toát ra từ mắt người máy lạnh lẽo, bóng lưng của ba tên trộm thu nhỏ vô hạn rồi chỉ còn nhỏ xíu trong ánh nhìn khinh miệt lặng thầm.
Sách đang trở thành thứ được yêu thích nhất ở nơi gọi là nhà giam tinh tế này.
Tiệm sách giống như thánh đường thanh khiết.
Không thể bị bôi bẩn.
Huống chi, trong thánh đường còn có một thánh nữ mạnh đến đáng sợ nữa.
Chưa được nửa ngày, sự tích bà chủ của đường sách tay không bẻ gãy tứ chi người máy truyền khắp khu năm, khu sáu, khu tám, thậm chí cai ngục ở khu chín và khu bốn cũng có nghe loáng thoáng.
Dứt khoát gọn ghẽ, không nói nhiều.
Tù nhân ở đảo Quán chưa từng thấy bà chủ nào ngầu vậy.
Giá trị vũ lực mạnh đến mức có thể tay không bẻ gãy người máy, nói lên rằng giá trị tinh thần của cô cũng rất cao.
Muốn đào khoét não của bà chủ này, e là phải để người của đảo Nội ra tay.
Nhưng những người đó thường thì không ra ngoài được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận