Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 285 - Chuyện đó, bị họ phát hiện rồi 3



Chương 285 - Chuyện đó, bị họ phát hiện rồi 3




Chuyện đó, bị họ phát hiện rồi 3
Hiệu quả ấy rõ ràng đến mức có thể thấy được bằng mắt thường, cảm giác cơ thể mệt mỏi uể oải thường ngày đều biến mất, làn da cũng trở nên trắng sáng hơn, chất lượng giấc ngủ cũng được cải thiện rõ rệt, lúc đi làm cũng có tinh thần hơn, tâm trạng cũng dần trở nên tích cực hơn.
Cho dù chỉ có tác dụng trong ba tháng nhưng cũng có giá trị trải nghiệm.
Dù gì đây cũng là đan dược chính phẩm của tu chân giới mà bà chủ phải “lục tìm khắp nơi” mới mang về được, chỉ riêng điểm này thôi là đã xứng đáng với cái giá đó rồi, đồng thời hiệu quả của nó thật sự rất tốt.
Người có phản hồi tốt nhất về Tẩy Tủy đan chính là nhân viên đã từng là vật thí nghiệm của trung tâm bổ túc trẻ em.
Trừ cửa hàng đồ ăn nhanh ra thì ít nhiều gì nhân viên bản địa của các cửa hàng khác cũng hơi động lòng, đặc biệt là khi thấy mọi người đưa ra những phản hồi đáng ngạc nhiên trong nhóm chat, những nhân viên vốn không hứng thú cũng không kìm được phải tìm Lộ Dao để mua đan dược.
Chú nhân viên bán hàng của trung tâm bổ túc trẻ em đã phản hồi lại cho Lộ Dao rằng sau khi dùng đan dược này vào thì những nội thương do thí nghiệm để lại đã khỏi hoàn toàn, những nơi nghiêm trọng thì cũng có sự thuyên giảm đáng kể.
Cơ thể cũng không còn bệnh tật gì nhiều, tinh thần sắc mặt cũng tươi tắn hơn.
Sau khi được sự đồng ý của Lộ Dao thì số 444 đã liên hệ với đồng nghiệp trước đây.
Thì ra những viện nghiên cứu Siêu Năng được phân chia thành các tổ chức khác nhau, phương hướng nghiên cứu cũng chuyển từ chỉ nghiên cứu về siêu năng lực sang nhiều lĩnh vực khác, một lĩnh vực trong số đó chính là cố gắng chữa trị những vật thí nghiệm đã phải chịu giày vò trong phong trào siêu năng lực.
Chỉ tiếc là dưới sự can thiệp của tân thần thì siêu năng lực suy yếu không ngừng, những nhân viên nghiên cứu đã quen dựa vào siêu lực để nghiên cứu vẫn còn đang trong giai đoạn thích ứng quá trình mới, nên tiến độ nghiên cứu vô cùng chậm.
Sau khi số 444 dùng Tẩy Tủy đan xong thì vô cùng ngạc nhiên với tác dụng của nó, vì thế chú ấy đã thuyết phục Lộ Dao bán loại đan dược này ở chợ Tam Hoa.
Lộ Dao không hứa là sẽ nhập số lượng lớn về, chỉ nói sẽ bày bán số lượng nhỏ trên quầy kệ bán hàng của trung tâm bổ túc trẻ em.
Có bán được hay không thì phải xem vận may của bản thân nó rồi.
Trong phòng nghỉ Lộ Dao vừa đính kèm đường link lên Quảng trường thì lập tức đã bán hết hàng.
Điện thoại vang lên tin nhắn, trên đó hiển thị tài khoản của Lộ Dao vừa được cộng thêm gần hai mươi ngàn.
Lộ Dao: “? ? ?”
Khách hàng tiềm năng của khu phố thương mại tổng cộng có chưa đến hai mươi người, hàng được bán hết nhanh như thế đúng là ngoài dự định.
Biểu tượng tin nhắn riêng trên điện thoại lại sáng lên.
Lộ Dao hoàn hồn cầm điện thoại lên mở tin nhắn ra xem, là khách hàng đã từng đến khách sạn suối nước nóng.
[VIP – Du Thục: Bà chủ à, đan dược vừa được bày bán trên Quảng trường còn không?]
Du Thục khá cẩn thận, lúc lướt đến đường link đó thì không nhấn vào mua ngay mà cẩn thận đọc hướng dẫn mua hàng, kết quả màn hình chớp lên một cái, sau đó hệ thống hiển thị món hàng này đã bán hết.
Du Thục nhìn lại tác dụng của loại đan dược này thì cảm thấy đây đúng là được tạo ra riêng theo yêu cầu của mình.
Nửa năm nay cô ấy luôn mệt mỏi, buồn ngủ nhưng ngủ không ngon, làm việc trong tình trạng thiếu ngủ, tâm hồn thì lúc nào cũng như trên mây.
Sau khi biết sự tồn tại của khu phố thương mại thì cứ cách vài ngày cô sẽ đến đó một chuyến, hiệu quả có thật nhưng hình như gần đây lại hơi chững lại thì phải.
Cửa hàng nói rằng: Sau khi mua loại đan dược này, trong thời gian sử dụng thì khách hàng phải ở lại khu phố thương mại hai ngày.
Đúng lúc Du Thục đã được bác sĩ đồng ý nên cuối tuần này có thể đưa con gái ra ngoài chơi.
Một công đôi chuyện, có thể nói là hoàn hảo.
Điều nằm ngoài dự định chính là – Cô ấy không mua được loại thuốc ấy.
Lộ Dao trao đổi với Du Thục một lúc, nhắm chừng số hàng hóa còn lại trong tay rồi lại bày bán thêm ba viên nữa.
Lần này Du Thục nhanh tay lẹ mắt, nhấn vào đó thanh toán ngay.
Chớp mắt ba viên Tẩy Tủy đan ấy cũng không còn, ví tiền của Lộ Dao lại được cộng thêm gần hai mươi ngàn nữa.
Đan dược bán ra, khách hàng đến khu phố thương mại ở, sau đó lại kéo doanh thu của các cửa hàng khác lên.
Lộ Dao cảm thấy không bao lâu nữa ví tiền của mình lại có thể cộm lên rồi.
Cửa phòng nghỉ được đẩy ra, Trình Diệp đứng ngoài cửa, vẻ mặt hơi bối rối.
Lộ Dao đặt chiếc laptop xuống, đứng dậy bước ra ngoài: “Có chuyện gì sao?”
Trình Diệp gãi đầu: “Chuyện đó, bị họ phát hiện rồi.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận