Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 693 - Trung thu 8



Chương 693 - Trung thu 8




Trung thu 8
Trong lúc họp, các nhân viên được chú ý đầu tiên một là có vẻ ngoài kỳ lạ như người tí hon, hai là mấy người ồn ào lên tiếng, thế nên đến bây giờ Edward im lặng mới được mọi người để ý.
Có một người khác cũng vừa thấy Edward là linh cảm tuôn giống Cửu Hoa đó là hoạ sĩ Mai Tuyết của quán Internet Cafe.
Mai Tuyết thì kín đáo hơn, không bùng nổ biểu đạt thẳng thừng như Cửu Hoa.
Thật ra thì giá trị nhan sắc của các nhân viên tiệm nail cực kỳ cao, chỉ có đại pháp sư tử linh Ambrose là dùng ma pháp biến đổi trang phục ngụy trang thành dáng vẻ con người bình thường tránh hù dọa những người bạn nhỏ đến từ các cửa hàng khác tôi.
Thấy Edward được nhân viên các cửa hàng khác yêu thích vì vẻ ngoài đẹp mã, Ambrose bèn giơ tay hỏi Lộ Dao: "Bà chủ, mặc đồ này với đội nón rộng vành nữa nóng quá, không thoải mái lắm, tôi cởi xuống được không?"
Sao Lộ Dao lại không hiểu lòng dạ hẹp hòi của anh ta cho được? Cô vô cảm lắc đầu rồi quay sang nhìn Cửu Hoa: "Cô năng nổ như vậy chắc chắn là đã chuẩn bị xong phương án cho hoạt động lần này rồi ha? Nói tôi nghe xem nào."
Cửu Hoa, Chu Tố, Cơ Chỉ Tâm và hải cẩu tròn vo cùng ngồi chung một chỗ, phía sau bọn họ là mặt biển tĩnh lặng và ánh chiều tà tà sáng sủa. Sóng biển đánh vào từng đợt phát ra tiếng rào rào êm tai.
Vì đã làm việc được một năm nên Cửu Hoa đã chuyển từ một cô nàng sợ xã hội thành một người trâu bò gan dạ, bị điểm danh cũng không nhăn nhó mà bắt đầu thẳng thắn trình bày.
[Cửa hàng Lông Xù - Cửu Hoa: Liên quan tới hoạt động lần này, cửa hàng chúng tôi cũng đã bàn bạc với nhau rất lâu rồi. Thật ra trên cơ bản thì cửa hàng Lông Xù không thiếu khách, thậm chí ngày nào cũng phải giới hạn số lượng khách phục vụ nữa. Ý tưởng của chúng tôi trong hoạt động Trung thu lần này là sẽ mở một giải bắn súng giới đáy biển giống như năm ngoái đã từng mở. Cuộc thi đấu này sẽ kiểm tra khả năng tập trung, đồng thời cũng có ích cho việc giải tỏa áp lực nữa. Chúng tôi cảm thấy có lẽ nên kích thích khách hàng tới cửa hàng nhiều lần nhưng chưa đạt được đến mức thả lỏng như ý muốn một chút. Có khi việc thăm thú thế giới biển sẽ có ích cho việc giải tỏa áp lực của bọn họ hơn cũng nên.]
[Cửa hàng Lông Xù - Lệ Lệ: Chúng tôi cảm thấy hoạt động liên cửa hàng lần này không nên giới hạn trong số các vị khách đã từng tiêu phí cho cửa hàng. Việc quay trở lại thăm những vị khách đã không còn bị biến thành các loại cá biển sâu sau khi đến đây một vài lần cũng rất ý nghĩa mà. Có lẽ chúng ta còn có thể tặng bọn họ một món quà nhỏ nữa. Chắc chắn ngài Thúy Hoàng Tinh cũng rất sẵn lòng cho con dân đang cố gắng sống sót của bà một chút khích lệ nho nhỏ.]
Đội trưởng đội tuần tra hải cẩu Lệ Lệ lén lút đi tra hình ảnh nên bây giờ đã biến thành dáng vẻ con người rồi. Cậu ấy đột nhiên đẩy Cửu Hoa ra rồi tiến tới gần màn hình, cái mặt mập mạp bỗng phóng to ra, kết hợp với mái tóc ngắn và đôi mắt tròn xoe đen nhánh nữa chiếm mất hơn một nửa màn hình.
Nhóc lông xù biến thành người dọa cho mọi người giật cả mình.
Có điều dáng vẻ và giọng nói của Lệ Lệ sau khi biến hình vẫn là kiểu thơm mùi sữa, rất có tính mê hoặc nên các đồng nghiệp nhanh chóng bình thường trở lại.
Thật ra thì đa số nhân viên ở thế giới khác không biết được tình hình kinh doanh ở những cửa hàng khác.
Sự tồn tại của cửa hàng Lông Xù ở dưới đáy biển sâu chẳng qua là để chữa lành cho những người bị cuộc sống bào mòn, không thể tự giải tỏa phiền não của mình.
Có một vài vị khách đã từng tới đây một hai lần gì đó, sau khi tâm trạng thoải mái thì không còn trở lại đây nữa.
Nhưng cũng có một vài vị khách cứ tới hết lần này đến lần khác, gần như ngày nào cũng tới nhưng tình hình vẫn không thay đổi nhiều.
Ngày nào nhân viên của cửa hàng Lông Xù cũng đối mặt với khách. Có lúc bọn họ cũng không khỏi sinh lòng nghi ngờ với công việc và chức trách của bản thân. Hình như bọn họ không giúp ích được cho những vị khách bị chìm sâu trong phiền não kia.
Lần này lúc bà chủ nói muốn tổ chức hoạt động Trung thu, hải cẩu voi phương Nam, Cửu Hoa, Chu Tố và Cơ Chỉ Tâm đã có nhiều cuộc thảo luận đi sâu vào vấn đề này mà tìm ra phương án cho hoạt động.
[Bà chủ - Lộ Dao: Đây là một phương pháp rất đáng khen ngợi, không chỉ dựa trên tình hình kinh doanh hiện tại của cửa hàng mà còn nghĩ đến việc duy trì lượng khách hàng thường xuyên nữa. Đối với cửa hàng Lông Xù thì những khách hàng không đến cửa hàng nữa quả thật có đủ tư cách được công nhận và khích lệ. Ý tưởng mọi người đề ra thú vị đấy.]
Chẳng biết từ lúc nào mà các nhân viên trong khu phố đã bắt đầu tự bộc lộ cá tính riêng của bản thân, sau đó tập trung tinh thần vào cương vị của mình rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận