Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 481 - Bản chất của phố U Linh 1



Chương 481 - Bản chất của phố U Linh 1




Bản chất của phố U Linh 1
Người dị hóa vừa rồi đã bị hệ thống hiện thực hóa ước mơ xử lý dứt khoát rồi nên đã biến mất.
Chỉ mới mấy tháng không gặp mà Thống Thống nhát gan cũng đã bắt đầu có đầu óc có thủ đoạn rồi.
Lộ Dao ngạc nhiên khi nhận ra rằng hệ thống cũng sẽ trưởng thành.
Cửa tịnh thất đã bị phá hỏng, tiếng động lạ trong phòng không còn nữa. Mấy phút sau, có nhân viên an ninh rón rén ngó vào trong.
Lộ Dao đi ra ngoài nói rõ ràng với Tần Thu Danh: "Căn phòng này không còn tác dụng đặc biệt nữa."
Bả vai Tần Thu Danh sụp xuống, vẻ thất vọng lộ rõ ngay trong lời nói.
Trải qua mấy năm trời tuyệt vọng mới nhìn thấy chút hy vọng le lói, vậy mà cuối cùng cũng chẳng còn gì.
Hiện tại đầu óc Lộ Dao không được tỉnh táo cho lắm nên sau khi xử lý xong chuyện này, Giang Lẫm có bằng lòng tới cửa hàng DIY hay không tạm thời không còn quan trọng nữa. Cô gật đầu với Tần Thu Danh rồi nói: "Tôi về trước nhé."
Nhân viên an ninh đứng ngoài hành lang đi vào trong xác nhận tình hình tịnh thất. Sau khi chắc chắn thần giáng đã kết thúc, bọn họ lập tức chạy vào cứu người.
Từ Tranh Vanh, Nhậm Do và Đỗ Hiểu đang nằm bò ra sàn nhà vừa ho vừa ói. Bọn họ bị xúc tu của con bạch tuộc kia cuốn chặt, suýt chút nữa là tắc thở.
Trong đám người, một người đàn ông rất cao nhưng lại gầy teo bò dậy, sau đó vội vội vàng vàng vọt ra ngoài. Thấy Lộ Dao đứng ngoài hành lang, anh ta lên tiếng gọi cô lại: "Cô là Lộ Dao à?"
Lộ Dao quay đầu lại thì trông thấy một người đàn ông cao gầy mặc chiếc áo khoác dài màu trắng dính đầy chất nhầy. Quần tây và áo sơ mi lộ ra sau áo khoác của người này cũng đầy vết bẩn, rất nhếch nhác nhưng khí chất lại không tầm thường.
Hình như vừa rồi người này cũng ở trong tịnh thất thì phải, có điều anh ta không mặc đồng phục nhân viên an ninh, cũng không phải người dị hóa.
Người đàn ông cao gầy đi tới trước mặt Lộ Dao: "Tôi tên là Bùi Tất. Tôi là nhân viên canh cửa tịnh thất nhưng bây giờ tịnh thất đã biến mất nên tôi muốn đi cùng cô."
Hóa ra anh ta là nhân viên canh cửa tịnh thất.
Trông Bùi Tất rất thư sinh nên mới đầu Lộ Dao cứ tưởng anh ta là nhân viên nghiên cứu.
Có điều người này cũng rất kỳ lạ, chẳng những chủ động nói muốn đi cùng mà còn biết cả tên cô nữa.
Lộ Dao quan sát Bùi Tất từ trên xuống dưới: "Lý do?"
Bùi Tất giơ tay đẩy mắt kính trên sống mũi lên một cái, trong mắt chợt lóe sáng: "Trước kia tôi là nhân viên canh cửa nhưng giờ tịnh thất đã biến mất, tôi không cần và cũng không còn nghĩa vụ phải ở lại đây nữa. Nếu cô đang cần người thì tôi sẽ đi cùng cô."
Mặt Tần Thu Danh đầy ngạc nhiên.
Lộ Dao nhìn Bùi Tất chằm chằm một hồi rồi nói: "Được, vậy đi thôi."
Người này vẫn còn điều chưa nói hết, chỉ mới vứt mồi câu ra muốn chờ Lộ Dao cắn câu thôi nhưng cô lười không muốn suy nghĩ quá nhiều nên cứ đưa anh ta về cửa hàng DIY cái đã rồi nói sau.
Bùi Tất không ngờ bà chủ lại quyết đoán như vậy. Anh ta hơi sững người mất một lúc rồi mới nhấc chân đi theo cô.
Lúc này Tần Thu Danh mới lấy lại được tinh thần từ trong nỗi khiếp sợ. Ông ấy nhanh chóng đuổi theo muốn gọi hai người lại nhưng trùng hợp gặp phải Giang Lẫm và tiểu đội điều tra vừa quay về.
Lộ Dao bèn gọi Giang Lẫm lại: "Cậu ở lại phòng an ninh vậy Tiểu Thái đâu rồi?"
Giang Lẫm vừa mới ra ngoài về nên đang đầm đìa mồ hôi. Cậu ta hơi ngạc nhiên vì gặp được Lộ Dao ở chỗ này. Nghe cô hỏi vậy, cậu ta im lặng mấy giây rồi mới trả lời: "Cậu ấy trở về khu Bắc rồi."
Phòng an ninh rất hiếm khi nhận nhân viên nữ. Thái Ngữ Tinh cũng không xuất hiện triệu chứng dị hóa nên ở lại nhà thờ thì không ổn lắm.
Lộ Dao gật đầu: "Vậy cậu cho tôi địa chỉ của Tiểu Thái đi, có thời gian tôi sẽ đến thăm."
Sau khi tỉnh táo lại, Giang Lẫm chỉ còn láng máng nhớ được một số chuyện xảy ra trong lúc dị hóa, có điều cứ nhìn thấy Lộ Dao là cậu ta lại vô thức sờ lên chuỗi hạt trên cổ tay. Giang Lẫm hoàn toàn không hề đề phòng Lộ Dao nên thuận miệng báo địa chỉ của Thái Ngữ Tinh ở khu Bắc cho cô.
Lộ Dao ghi lại rồi dẫn Bùi Tất ra ngoài.
Lúc này, cuối cùng Tần Thu Danh cũng chạy đến nơi. Ông ấy không để ý đến Lộ Dao mà nói với Bùi Tất sau lưng cô: "Cậu muốn đi thật à?"
Bùi Tất xoay người lại nhìn ông ấy: "Tịnh thất không còn tác dụng nữa nên tôi có ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì."



Bạn cần đăng nhập để bình luận