Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 536 - Hẹn gặp lại ở thành phố Minh Nhật, tôi sẽ đến tìm cô 2



Chương 536 - Hẹn gặp lại ở thành phố Minh Nhật, tôi sẽ đến tìm cô 2




Hẹn gặp lại ở thành phố Minh Nhật, tôi sẽ đến tìm cô 2
Trên đường, vô số người chơi đang ngửa đầu lên nhìn Trần U với vẻ khiếp sợ và ngưỡng mộ.
Có một người la lớn: "Này, cô gái lưỡi hái, cô tự chế tạo ra vũ khí hả?"
Trần U: "Tên tôi không phải là cô gái lưỡi hái."
Người chơi: "... Xin lỗi nha người đẹp, tôi không cố ý xúc phạm cô đâu, chỉ là tôi cảm thấy sức mạnh bộc phát từ vũ khí của cô không giống chúng tôi lắm."
Bên cạnh có người tiếp lời: "Phải nói là không cùng một đẳng cấp ấy chứ."
Trần U ước lượng sức nặng của lưỡi hái Tử Thần trong tay rồi thẳng thắn nói luôn: "Thứ này không phải tôi làm mà là do bà chủ làm giúp."
Người chơi: "Bà chủ cửa hàng DIY hả?"
Trần U không phủ nhận.
Thế là lập tức có người nói ngay: "Má! Thảo nào cô ấy lấy phí đắt như vậy, quả nhiên là vì nó khác biệt."
"Bản thân tôi không khéo tay nên cũng đã từng tới hỏi ý kiến bà chủ rồi. Có điều cô ấy lấy phí đắt quá nên sau đó tôi đã mua nguyên liệu ở cửa hàng DIY rồi đi tìm một người làm thủ công cứng tay nhờ làm giúp. Người đó làm cũng không tồi nhưng hiển nhiên là bà chủ cửa hàng DIY càng không tồi hơn.
"Trừ đắt ra thì không còn khuyết điểm nào nữa."
Lại có người không nhịn được hỏi: "Người đẹp ơi nguyên liệu và tiền công làm lưỡi hái của cô hết tổng cộng bao nhiêu vậy?"
Trần U vẫn còn đang đánh nhau với Hoàng Kỳ đã hóa thành dị hình, nghe vậy bèn tranh thủ chút thời gian trả lời: "Bà chủ không nhắc đến phí tổn."
Nói xong, cô ấy giơ lưỡi hái lên để lưỡi dao nhọn hoắt đâm rách đôi mắt to tướng của bạch tuộc. Con ngươi vàng kim bị chọc thủng, chất lỏng sền sệt như dịch mủ phun trào ra.
May mà Tiểu Thái nhanh tay kéo được Trần U bay lên không trung, nếu không cái đống dơ bẩn kia văng hết lên người cô ấy rồi.
Con bạch tuộc kia nhanh chóng xìu xuống như khinh khí cầu bị vỡ.
Sau khi đống mụn thịt kia nổ tung thì chỉ còn lại một bóng người gầy gò nằm trên nóc nhà.
Trần U và Tiểu Thái không nhìn mà nhanh chóng quay sang chiến trường tiếp theo. Dù sao thì cũng còn ba con bạch tuộc nữa kia mà.
Con u linh bự chảng kia thì đã bị Quý Lâm Khải và những người chơi khác thanh lọc sạch sẽ rồi.
---
Thành phố Minh Nhật, tòa nhà Khoa học kỹ thuật.
Hạ Bạch Hành và hai đồng nghiệp ngồi xem trận chiến giữa người chơi và quái vật dị hình từ đầu đến cuối.
Đồng nghiệp số hai: "Con dị hình kia là một người."
Hạ Bạch Hành đã tra được thông tin của người chơi dị hình này: "ID của người đó là Hoàng Kỳ, người thành phố Minh Nhật, lần đầu tiên đăng nhập vào [Phố U Linh] là ba năm trước."
Đồng nghiệp số một: "Chiếc vòng trên cổ tay người chơi trông như là một trang bị vũ khí vậy, hơn nữa còn là vũ khí loại hình tấn công nữa."
Đồng nghiệp số hai: "Dưới lớp da của hai con quái vật bị đánh bại kia đều có người nằm. Thông tin ID còn chưa biết mất tức là người đó chưa chết."
Hạ Bạch Hành: "Dù thế nào đi chăng nữa thì chúng ta cũng phải sửa xong cái bug này càng sớm càng tốt.”
Sau đó hai đồng nghiệp quay lại vị trí của mình bắt đầu làm việc.
Đồng nghiệp số hai đăng bài lên nhóm người chơi [Phố U Linh] xem thử có người chơi nào thảo luận về vòng tay trên này hay không.
Nội dung trên nhóm người chơi [Phố U Linh] hiện tại rất vô nghĩa, những bài thảo luận liên quan đến phố U Linh càng ngày càng ít đi.
Đồng nghiệp số hai lật xem những bài đăng trong nhóm ba tháng gần đây rồi ngạc nhiên thốt lên: "Chẳng lẽ tôi bị ảo giác? Sao tôi cứ có cảm giác trong nhóm chẳng còn người sống nào vậy?"
Đồng nghiệp số một gõ bàn phím cực nhanh, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm nghị: "Vấn đề của cửa hàng DIY kia rất lớn, không có số liệu, cũng không tìm được thông tin thật của bà chủ."
---
Ở thành trung tâm phố U Linh.
Lộ Dao và Bùi Tất đi dưới màn mưa gần nửa tiếng đồng hồ cuối cùng cũng bước được vào khu vực thành trung tâm trong miệng người dân nơi này.
Thành trung tâm này hợp với cái tên "phố U Linh" hơn những con phố còn lại. Đây là một đô thị hiện tại nhà cao chọc trời cực kỳ lớn, kiến trúc màu bạc trắng mọc lên san sát nhau chọc thẳng vào tầng mây, có điều không hề có một sinh vật sống nào.
Trong thành, mật độ của "tia thanh lọc" càng lớn hơn vòng ngoài, không chỗ nào là nó không quét đến.
Hơn nữa đường xá trong này cũng hơi kỳ lạ. Tất cả đều là những con đường nhỏ hẹp dài ngoằng, mặt đất lát đá đỏ tươi nhìn rất đáng sợ, các tòa nhà xung quanh thì không có gì bất thường.



Bạn cần đăng nhập để bình luận