Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 910 -



Chương 910 -




Bốn người họ trò chuyện cả đoạn đường, cuối cùng lúc về đến khu chín thì thời gian nghỉ ngơi chỉ còn năm phút, cai ngục đang định ra ngoài tìm người, vừa thấy cả bốn người đồng loạt quay về thì sững sờ mất một lúc.
Bốn người giấu sách vào, ngoan ngoãn cầm dụng cụ làm việc lên rồi đi vào cơ sở rau.
Công việc hôm nay của họ chính là đóng giàn leo cho cà chua.
Mảnh vườn này chỉ trồng được cà chua cỡ to, thân cây leo cao nên cần phải đóng giàn leo.
Trái ra quá nhiều, mọc san sát nhau nên phải giãn bớt ra thì cây mới lớn hơn, trái cũng tươi hơn.
Hai trăm năm trước, thế giới này đã bắt đầu thực hiện cơ giới hoá toàn bộ ngành nông nghiệp trồng trọt, sau khi thiết bị máy móc được đưa vào vận hành thì hoàn toàn không cần con người can thiệp vào nữa.
Cơ sở rau của đảo Quán là nơi được mở ra chuyên dùng để các tù nhân tiêu khiển, giết thời gian, đây cũng là một cách trừng phạt dành cho họ.
Chỉ là dường như mức độ trừng phạt này so với sức lao động của người máy thì không thấm tháp vào đâu cả.
Ngoài kia có một số người cho rằng rau củ do người trồng ra sẽ có chất lượng tốt hơn sản phẩm do người máy trồng, hương vị cũng ngon hơn, nhưng sự thật là sản phẩm nông nghiệp của đảo Quán rất được ưa chuộng ngoài thị trường.
Người máy không có hứng thú với rau củ quả nên họ chỉ làm việc để giết thời gian mà thôi.
Viên và Khê làm việc với nhau, Khê thích làm những việc dùng sức nhiều nên đã vác giàn leo lên tiến về phía trước, Viên đẩy chiếc xe đi phía sau thu hoạch, số quả thu hoạch được còn phải vận chuyển ra ngoài để làm thức ăn cho gia súc nữa.
Có tù nhân đứng ở mảnh vườn bên kia lên tiếng bắt chuyện với Viên: “Lúc nãy hai người vừa đến khu tám đấy à?”
Viên khựng lại đáp: “Ừm.”
Người nọ nói với giọng điệu tiếc nuối: “Nghe nói bà chủ là người nguyên sinh. Giết người như thế, chắc là phải gia tăng thời hạn thi hành án rồi đúng không?”
Viên ngừng tay lại, bình tĩnh nói: “Bọn tôi không hề ra tay.”
Người nọ vô cùng ngạc nhiên: “Hả? Tại sao chứ? Đừng nói với tôi là các người không giải quyết được đấy nhé.”
Người đang đứng ở mảnh vườn bên kia ở cùng phòng giam với Viên và Khê, bình thường khi gặp mặt thì chỉ nói vài câu bâng quơ thôi.
Nghĩ đến bà chủ trông có vẻ yếu ớt ấy cùng với khối tài sản khổng lồ vừa bị thiệt hại, Viên chỉ thờ ơ đáp lại một câu: “Không phải, tiệm sách đó rất thú vị.”
“Hả? Có gì thú vị cơ chứ? Nếu các người không giải quyết được thì đợi giờ nghỉ sau, bọn tôi sẽ đưa người qua đó.”
Viên đưa tay ra, hái xuống trái cà chua nửa xanh nửa đỏ đang nằm treo trên cành cây nặng trĩu quả: “Anh cứ đi đi rồi sẽ hiểu ý của tôi là gì."
Cai ngục huơ sợi roi da trong tay, bước từ ngoài cửa vào, trông như giám thị đang đi kiểm tra phòng thi vậy.
Cuộc đối thoại của Viên và người bạn cùng phòng kia tạm cũng dừng ở đó.

Phòng quản lý khu tám.
Cai ngục 0815 đột nhiên nhận được một bản báo cáo kiểm tra sức khoẻ, nơi gửi đến là trung tâm nghiên cứu giá trị tinh tần ở khu bảy, thời gian kiểm tra là bốn mươi phút trước.
Xét theo bình thường thì chỉ có nhân viên công tác từng tiếp xúc với tù nhân bạo lực thì mới cần kiểm tra sức khoẻ và đo lường giá trị tinh thần thôi.
Do sự khác nhau về chất liệu cấu tạo nên cơ thể người máy, thêm vào đó cường độ cũng không giống nhau nên ít nhất cũng phải hai tiếng mới có thể cho ra một bản kết quả kiểm tra hoàn chỉnh.
Bản báo cáo kiểm tra sức khoẻ này xong hơi nhanh thì phải.
0815 mở hồ sơ ra, khi ngẩng đầu nhìn thấy tên bệnh nhân thì lòng bỗng dâng lên một dự cảm không lành.
Quả nhiên là bà chủ mới đến kia, sáng sớm cửa hàng vừa mới mở cửa không bao lâu thì cô đã bị cai ngục của khu sáu đưa đến khu bảy để kiểm tra sức khoẻ rồi.
Chủ nhiệm nói cửa hàng này chắc chắn sẽ không chống chịu được ba ngày nên không đích thân đến gặp.
0815 là người kết nối của hai bên nên bắt buộc phải chú ý đến tình hình của bà chủ.
Chẳng mấy chốc 0815 đã nhận được báo cáo sức khỏe ——
Họ và tên: Lộ Dao.
Tuổi: 22.
Giới tính: Nữ.
Quê quán: Hành tinh chết.
Tình hình sinh lý: Loài người nguyên sinh, không phải người nhân bản vô tính, cũng không phải Android*, vẫn chưa tiến hành sàng lọc và dung hợp gen, chưa tiến hành cải tạo máy móc.
(*)仿生人 – Android: là loại robot hoặc thực thể nhân tạo khác được thiết kế giống như con người, và thường được tạo hình bằng vật liệu trông có vẻ như da thịt người.
[Tình hình sức khoẻ bình thường.]
[Giá trị tinh thần: Chỉ số vượt qua giới hạn của máy móc, không thể tích hợp.]



Bạn cần đăng nhập để bình luận