Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 153 - “Người chết như bình hoa vỡ nát.” 3



Chương 153 - “Người chết như bình hoa vỡ nát.” 3




“Người chết như bình hoa vỡ nát.” 3
Buổi chiều ngủ no rồi nên sau khi ăn bữa tối xong Lộ Dao lại cực kỳ có tinh thần. Vừa lúc cô muốn chứng thực một chuyện.
Sau khi chắc chắn các vị khách và nhân viên người tí hon đều đã về phòng nghỉ ngơi cả rồi, Lộ Dao mới cầm tách trà còn chưa nảy mầm trong nhà ấm thủy tinh ra, lại thấy hoa Nguyệt Thần ở bên cạnh đó ủ rũ nên cũng tiện tay cầm ra ngoài luôn.
Cô vạch đất trên tách trà ra rồi móc hạt giống quýt ngọt trước đó đã gieo vào. Quả nhiên nó vẫn chưa nảy mầm.
Cô đặt hạt giống kỳ lạ này dưới đèn quan sát, dần dần cảm thấy có vẻ như loại quýt ngọt này không quá giống phôi thai.
Chiều nay Lộ Dao đã nhìn thấy phôi thai sau khi khôi phục lại sức sống rồi. Cô vẫn luôn thấy nó có gì đó giống quýt ngọt.
Bây giờ phân biệt cẩn thận mới thấy bề ngoài của quýt ngọt giống như quýt đường vậy, trên vỏ có vết rỗ và gồ ghề giống như hạt vậy. Mà bên ngoài phôi thai thì lại được bọc bởi một lớp màng màu hồng bóng loáng. Chỉ riêng điểm này là đã khác nhau rồi.
Lộ Dao cầm quýt ngọt, đầu ngón tay hơi dùng chút sức.
"Cô đang làm gì vậy?" Một người mặc đồ tím đi ra từ phòng dành cho khách ở phía đối diện, vừa mới leo được lên bệ cửa sổ đã thấy Lộ Dao đang làm chuyện xấu: "Đã nói không được làm hỏng nó rồi mà!"
Dưới tình huống cấp bách, giọng nói của người vừa đi ra kia lạc hẳn đi.
Lộ Dao thả lỏng tay: "Sao cậu còn chưa ngủ?"
Tử Diệp đau lòng nhìn quýt ngọt rơi lại vào trong đống đất: "Dương quýt không thể trồng theo kiểu này được. Nếu muốn nó nảy mầm thì ngày nào cũng phải tưới bằng nước hoa Nguyệt Thần, một ngày ba lần, mỗi lần còn phải cho nó uống no nữa mới được."
"Nước hoa Nguyệt Thần ư?" Mặt Lộ Dao đầy vẻ vô tội ngơ ngác.
Hóa ra cây quýt ngọt và hoa Nguyệt Thần này là đôi bạn luôn đi chung với nhau. Chỉ là cây quýt ngọt rất yếu ớt, phải tưới bằng nước hoa Nguyệt Thần mới lớn lên được.
Lộ Dao lại nhặt hạt giống quýt ngọt kia lên cầm trong tay chơi đùa: "Thật trùng hợp ghê, phẩm hạnh giống phôi thai y như đúc."
Tử Diệp nhìn qua chỗ khác làm bộ như không nghe thấy: "Giờ cô khoan hãy trồng nó. Trong khách sạn giờ chỉ có một cây hoa Nguyệt Thần mà thôi, không đủ để nuôi được nó."
Lộ Dao: "Vậy phải làm sao bây giờ?"
Tử Diệp: "Ngày mai tôi và Kết Hương định quay về bộ lạc một chuyến. Có lẽ về đó chúng tôi có thể xin chút hoa Nguyệt Thần trong bộ lạc đem về đây. Đến lúc đó rồi cô hẵng trồng nó."
E rằng hạt giống quýt ngọt trong tay Lộ Dao kia là hạt giống quýt ngọt cuối cùng còn tồn tại trên đời này.
Thật ra thì Tử Diệp cũng không ôm quá nhiều hy vọng.
Từ bảy năm trước cây quýt ngọt cổ thụ kia đã rơi vào trạng thái khô héo rồi. Người trong tộc cậu ấy đã nghĩ đủ mọi cách nhưng vẫn không thể nào trồng thêm được cây con mới, còn lãng phí mất mấy chục hạt giống nữa.
Hạt giống trong tay Lộ Dao hơn nửa là cũng sẽ không nảy mầm đâu.
Nhưng Tử Diệp đã từng là kỵ sĩ Thần Điện nên nhìn thấy hạt giống quýt ngọt là không thể nào khoanh tay đứng nhìn được. Vậy nên cậu ấy vẫn quyết định sẽ quay về bộ lạc một chuyến.
Còn vì sao không cầm hạt giống trong tay Lộ Dao về cùng thì thật ra là vì trong lòng Tử Diệp đang đề phòng.
Sau chuyện phôi thai vào lúc chiều, cậu ấy nhận ra rằng bà chủ khách sạn không bình thường.
Quýt ngọt nằm trong tay cô có nhiều hy vọng nảy mầm hơn là đưa về bộ lạc Thần Mộc. Đây là suy đoán của Tử Diệp.
Lộ Dao lại hỏi: "Có phải đến lúc đó cũng phải làm cho nó một cái rương gỗ không?"
Tử Diệp lắc đầu: "Hạt giống cây cối và hạt giống hậu duệ khác nhau. Nó không cần rương."
Còn những điều khác thì Tử Diệp không muốn nói ra nên Lộ Dao cũng không hỏi thêm nữa.
Cô đã lý giải được rất nhiều điều rồi.
---
Sáng sớm hôm sau, Thiên Lãng, Bối Bối, Hà Âm và Phong Cần kết bạn rời đi.
Cả đêm qua rương bào thai kia vẫn luôn nằm trong trạng thái rất tốt, trước khi bốn người rời khỏi khách sạn vẫn hoạt bát hiếu động như cũ, không hề có chút triệu chứng yếu ớt nào.
Bốn vị khách vừa rời đi không lâu thì Tử Diệp và Kết Hương cũng cưỡi heo đỏ trong khách sạn rời đi.
Chân trước Tử Diệp vừa đi, chân sau Lộ Dao đã tạo ra một cái rương làm từ Thần Chi Lệ cho hạt giống quýt ngọt rồi.
Cô ném thẳng hạt giống vào trong rương bào thai ngọc trai rồi đều đặn ba lần mỗi ngày tưới nước hoa Nguyệt Thần cho nó.
Sau khi bị lấy nước, hoa Nguyệt Thần sẽ khô héo. Lộ Dao đã thử vứt một viên Thần Chi Lệ vào trong chậu, thấy chỉ một lúc sau hoa đã khôi phục lại rồi.
Hoa này còn dễ nuôi hơn quýt ngọt nhiều. Chỉ là chút nước hoa kia thật sự quá ít nên ngày nào Lộ Dao cũng phải khôi phục hoa mới đủ dùng.
Cô vừa tưới nước hoa Nguyệt Thần cho quýt ngọt vừa lải nhải: "Cây nhỏ này, mày có muốn sống nữa không vậy? Ba ngày nữa mà mày vẫn chưa nảy mầm thì tao sẽ ném mày ra khu rừng đất đá lởm chởm ngoài khách sạn."



Bạn cần đăng nhập để bình luận