Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 57 - Khách tới 3



Chương 57 - Khách tới 3




Khách tới 3
Bạch Lộ vốn bị kẹp giữa hai người này, không ngờ anh chị họ của mình đều quen biết Lộ Dao nên không thể không lên tiếng: "Chúng ta lại gặp nhau rồi, bà chủ Lộ."
Lộ Dao: "Gọi tên tôi là được rồi."
Ba người kia cũng đang đến tìm Bạch Kính nên bọn họ cùng nhau đi về phía bệnh viện.
Bạch Cẩm và Bạch Tranh nghe nói khu phố thương mại đã kết thúc kỳ nghỉ, bây giờ trở lại buôn bán bình thường rồi nên cả hai đều tỏ vẻ trước khi về trường chắc chắn sẽ qua chơi.
Đến bệnh viện, Bạch Kính đi lấy báo cáo kiểm tra sức khoẻ cho Lộ Dao trước. Hai người cùng vào phòng làm việc nói chuyện.
Bấy giờ Bạch Lộ mới có cơ hội hỏi Bạch Cẩm và Bạch Tranh: "Bà chủ Lộ này là nhân vật lớn nào hả?"
Bạch Cẩm cười đáp: "Cô ấy rất đặc biệt, mặc dù bề ngoài không thể nhìn ra."
Bạch Tranh hỏi: "Sao em cũng quen Lộ Dao vậy?"
Bạch Lộ mới tới thành phố Dao Quang không lâu. Hôm nay hai anh em bọn họ cố ý dành thời gian dẫn đứa em họ nhỏ này ra ngoài đi dạo một vòng rong chơi, tiện thể ăn cơm với Bạch Kính luôn.
Bạch Lộ kể chuyện phỏng vấn cho hai người nghe.
Bạch Cẩm không biết đến chuyện này: "Lộ Dao lại mở cửa hàng mới rồi hả? Sao lúc nãy không nghe cô ấy nói gì nhỉ?"
Bạch Tranh thì lại để ý đến một chuyện khác hơn: "Em từ chối cô ấy rồi à?"
Bạch Lộ hơi ngơ ngác: "Em cảm thấy công việc này không quá giống những gì em mong đợi. Chẳng lẽ em không thể từ chối?"
Bạch Tranh và Bạch Cẩm hai mắt nhìn nhau một cái rồi lắc đầu không nói nhiều.
Bạch Cẩm: "Cũng không phải chuyện lớn gì."
Bạch Kính tiễn Lộ Dao ra ngoài. Anh ta cũng đã biết kết quả phỏng vấn rồi, mặc dù trong lòng có chút tiếc nuối nhưng cũng không hỏi nhiều.
Kết quả kiểm tra sức khoẻ của Lộ Dao không có vấn đề gì. Các chỉ số máu, xương và các bộ phận nội tạng đều nằm trong phạm vi bình thường.
Cô tạm biệt anh em Bạch thị rồi xoay người chuẩn bị rời đi.
Đột nhiên Bạch Cẩm gọi cô lại rồi kéo cô đến một góc: "Bà chủ, nếu bà chủ mở cửa hàng mới, cần thêm nhân viên thì có thể cho tôi thử một chút không?"
Bạch Cẩm biết Bạch Di đang làm việc ở khu phố thương mại. Mấy ngày trước hai người có nói chuyện với nhau mấy câu, nghe người chị họ này thần bí nói với cô ấy rằng nơi đó rất thú vị, cũng rất phù hợp với chuyên môn của chị họ. Tiếc rằng chuyện liên quan đến khu phố thương mại không thể nói ra ngoài được.
Lộ Dao nhìn cô ấy một cái rồi thấp giọng hỏi: "Nhà cô đồng ý à?"
Bạch Cẩm: "Dù sao thì cũng ở trong cùng một thành phố mà. Chị Di làm ở đó cũng nói rất tốt."
Lộ Dao gật đầu: "Được, nếu lần sau có vị trí phù hợp thì tôi sẽ báo lại cho cô."
Bạch Tranh đang đứng một bên nghe lén không khỏi giơ tay lên: "Lộ Dao, tôi cũng muốn tới."
Bạch Lộ ngơ ngác.
...Vừa rồi hai người có nói vậy đâu.
---
Lộ Dao đi thang máy xuống tầng. Cửa thang máy này nằm ở cuối hành lang, bên cạnh là nhà vệ sinh.
Cô đang chuẩn bị dùng nhẫn đi thẳng về khu vui chơi nên đã vòng qua nhà vệ sinh.
Ở cửa, cô nghe thấy bên trong có tiếng gây gổ. Một người đàn ông nói đầy vẻ chỉ trích, người phụ nữ thì hít mũi không lên tiếng.
Người đàn ông kia càng mắng càng hăng, giọng cũng càng ngày càng lớn.
Lộ Dao nhíu mày do dự có nên đi vào hay không.
Sau đó, cô nhìn qua gương chỗ bồn rửa tay thấy một bóng người có hơi quen nên do dự mấy giây rồi cuối cùng vẫn quyết định đi vào.
Nghe thấy tiếng bước chân, tiếng mắng chửi chợt im bặt. Người đàn ông đẩy người phụ nữ một cái rồi lạnh lùng xoay người chuẩn bị rời đi.
Một tiếng "chát..." giòn dã vang lên. Người đàn ông che mặt, nhìn người phụ nữ với vẻ mặt không thể tin nổi. Bấy giờ Lộ Dao đã đứng ở cạnh cửa.
Đôi mắt người đàn ông kia trợn đến nỗi lồi ra, tiến lên phía trước muốn ra tay đánh lại.
Lộ Dao giơ điện thoại di động lên làm bộ như đang gọi video với người khác: "Ừ, tôi vẫn còn đang ở bệnh viện."
Người đàn ông lườm người phụ nữ một cái rồi xoay người rời đi.
Người phụ nữ không lên tiếng, chỉ im lặng hứng nước rửa mặt trước bồn rửa tay rồi chậm rãi thẳng người lên, thở hắt ra một hơi.
Ánh mắt của Lộ Dao và người phụ nữ giao nhau trong gương. Đây đúng là người phụ nữ mà cô vừa gặp ở trong quán cà phê.
Mặt mũi người này trông khá tiều tuỵ, bóng lưng tràn ngập sự mệt mỏi nhưng đôi mắt lại vừa kiên định vừa có thần.
Tầm mắt hai người chỉ giao nhau một giây rồi thôi.
Lộ Dao không nói gì. Cô vòng qua sau lưng người phụ nữ rồi tiến thẳng vào nhà vệ sinh nữ.
Nghe thấy tiếng nước chảy dừng lại và tiếng bước chân dần dần đi xa, Lộ Dao mới lấy nhẫn ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận