Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1314 -



Chương 1314 -



Nhan Thượng Thanh bỗng thấy đau đầu, liên tục nháy mắt ra hiệu cho Thi Tân Tập, chỉ mong cậu ta đừng gây thêm chuyện nữa.Cũng may là nơi họ đến cũng không xa lắm, hình như chỉ cần đi khoảng mười phút thì xe đột nhiên đi xuyên qua một làn sương mù, sau đó là con đường nhỏ quen thuộc men bên ngoài khu phố thương mại đã xuất hiện trước mắt mọi người.Cơ Phi Mệnh lái thẳng qua khỏi chỗ đó, dừng lại ngay cửa chính của khu phố thương mại, ở đó có Harold và Ti Kim đang đứng bên ngoài chờ.Năm phút trước Cơ Phi Mệnh gửi tin nhắn cho bà chủ, thế nên cũng đoán được hai người đang đứng ngay cửa cũng là do bà chủ dặn dò đứng đây đợi.Cơ Phi Mệnh thắng xe, lạnh lùng nói với những người còn lại: “Xuống xe.”Thi Tân Tập và Nhan Thượng Thanh xuống trước, sau đó đến lượt Hoà Mễ và Kỷ Hân, vừa mới đặt chân xuống đất, còn chưa kịp ngắm nhìn xung quanh thì đã có một thứ gì đó bay vút rất nhanh, lướt qua nơi khóe mắt của họ.Sau đó một tiếng ầm rất lớn vang lên.Hoà Mễ và Kỷ Hân quay đầu lại, trợn mắt nhìn về phía đó.Phía sau của họ không có gì cả, chỉ có một đống đá vụn và cỏ dại.Thứ vừa mới bay vút lướt qua người bọn họ chính là chiếc Rolls-Royce limousine lúc nãy vừa mới đóng cửa, dừng ngay bên cạnh họ, nhưng bây giờ thì nó đã bắn đi khoảng mười mét, đâm thẳng vào vách núi nằm bên cạnh con đường nhỏ lúc nãy, từ phần đuôi xe cho đến giữa thân xe trông như một chiếc lon bị nén chặt lại từng lớp chồng chất lên nhau.Lúc nãy nếu như bọn họ vẫn còn ngồi bên trong thì có lẽ đã biến thành một lon cà chua hộp có cả nước và cái mất rồi.Rất rõ ràng chuyện này không phải là cố ý, càng không thể nào là tạo hiệu ứng được.Hoà Mễ và Kỷ Hân chậm chạp quay đầu lại nhìn, đưa mắt nhìn về phía trước, thứ xuất hiện trước mắt hai người họ trước cả khu phố tồi tàn này chính là hai chàng trai có ngoại hình lẫn khí chất đều ở ngưỡng hoàn hảo.Nếu so sánh với hai người này thì Thi Tân Tập tầm thường đến mức trông như một đứa bé canh cửa cho khách sạn mà thôi.Thi Tân Tập sững người đứng yên tại chỗ, nhưng lại hoàn toàn khác với Hoà Mễ và Kỷ Hân, cậu ta và Nhan Thượng Thanh đã tận mắt chứng kiến chàng trai trẻ buộc tóc đuôi ngựa, mặc đồ đen kia đã đưa tay ném chiếc xe đó bay ra xa.Đây là chuyện mà người bình thường làm được sao?Đầu Thi Tân Tập từ từ vận hành lại bình thường, cố gắng làm rõ tình hình trước mắt.Đạo diễn không chịu đựng được cậu ta nữa nên đã tìm người đóng kịch để uy hiếp cậu ta sao?Nhưng đạo diễn Nhan đứng bên cạnh thì lại đang run lên cầm cập, trông còn hoảng sợ hơn cả anh ta nữa cơ mà.Tiểu Cơ bình tĩnh đứng yên tại chỗ, chiếc xe bay ra ngoài bị nát không còn chỗ nào nguyên vẹn, hình như bây giờ mới phản ứng lại được nhưng chỉ thốt lên một câu nói không cảm xúc mấy: “Ơ chiếc xe mới mua chưa được nửa năm nữa mà.”Hình như cũng không đau lòng lắm.Harold bẻ tay, ánh mắt lướt ngang qua hai người đàn ông trước mặt: “Trong hai người ai là Nhan Thượng Thanh?”Hai tay Nhan Thượng Thanh chống lên gối, phải một lúc sau mới khôi phục lại được cảm giác, cố gắng thốt lên một tiếng: “Tôi.”Harold bước sang đó: “Vốn bà chủ nể mặt của đạo diễn Tạ nên mới cho phép các người đến đây vào khoảng thời gian này, bà chủ bọn tôi đã đợi các người ba tiếng đồng hồ rồi, giáo viên bổ túc cũng đã ngồi không ở cửa hàng mấy tiếng chỉ vì đợi các người. Mấy người thì hay rồi, ung dung thong thả, không quan tâm đến thời gian sao?”Giọng nói của bé rồng đen không nặng không nhẹ, vốn khí thế bẩm sinh của Long tộc đã vô cùng áp bức người bình thường rồi.Nghe vậy Nhan Thượng Thanh chỉ biết cúi đầu xin lỗi: “Thật xin lỗi, là do bọn tôi không tuân thủ thời gian đã hẹn.”Ti Kim đứng ở phía xa, thờ ơ nói: “Bà chủ đã không còn thời gian gặp các người nữa rồi. Chúng tôi đã thông báo cho đạo diễn Tạ, lát nữa sẽ có người đón các người về.”Tim Nhan Thượng Thanh đập chệch mất một nhịp.Ngay cả Tạ Tu Lương cũng đã bị họ liên lụy rồi.Sau khi chuyển đạt hết toàn bộ những lời mà Lộ Dao đã dặn thì Harold và Ti Kim cũng không dài dòng thêm nữa, đi ngang qua đám người họ rồi chầm chậm tiến vào con đường nhỏ đó, lúc đi ngang qua chiếc xe bẹp dí lúc nãy thì cũng sẵn tiện kéo chiếc xe đó ra khỏi vách núi một cách lặng lẽ, đưa về bãi đậu xe phế thải của khu phố thương mại.Quả thật bọn họ không kìm được lòng đã diễn lố một chút.Không phải đang đóng vai người xấu sao, nếu dịu dàng quá thì sẽ không chèn ép được đối phương.Thật ra Harold đã cố gắng kìm chế sức lực của mình lắm rồi, nếu không thì chiếc xe này của Tiểu Cơ đã biến thành một đống sắt vụn, làm gì còn có thể còn nguyên một nửa như vậy được chứ.Nghe nói chiếc xe này rất đắt, còn chống rơi rớt nữa là.



Bạn cần đăng nhập để bình luận