Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 616 - Dù tôi cũng không biết tại sao bà ấy lại chọn cô 2



Chương 616 - Dù tôi cũng không biết tại sao bà ấy lại chọn cô 2




Dù tôi cũng không biết tại sao bà ấy lại chọn cô 2
Bỗng dưng Harold bắt đầu đắc ý: “Không những phải ký khế ước mà còn phải nhận tôi làm đội trưởng. Có thể đám nhóc đó sẽ lưỡng lự, Tina và Ti Kim thì không chắc.”
Nghĩ đến việc bé rồng vàng và bé rồng lửa làm thuộc hạ của mình, Harold không nhịn được sắp vểnh đuôi lên.
Lộ Dao không kìm được lại lải nhải: “Làm đội trưởng không chỉ hưởng thụ vinh quang mà phải gánh vác trách nhiệm, còn phải bảo vệ nhân viên cấp dưới nữa.”
Harold càng đắc ý hơn.
Thường thì người có thể bảo vệ người khác chính là sự tồn tại mạnh mẽ hơn, hắn nhất định sẽ bảo vệ nhân viên cấp dưới bé nhỏ của mình thật tốt.
Harold ăn xong thì về đại lục Alexandria trước, Lộ Dao đóng cửa tiệm, chờ Đình Tình tỉnh lại.
Tù Ngọc gửi tin nhắn cho Lộ Dao, nói ngày mai cô ấy muốn đến làm ở cửa hàng dịch vụ chạy vặt.
Tù Ngọc là một ma long nghìn năm, chỉ bàn về tu vi thôi đã cao hơn mấy đứa nhóc Hùng An An rất nhiều, hóa hình căn bản chẳng có độ khó gì với cô ấy.
Cô ấy vốn cũng có khế ước với Lộ Dao, muốn đến thì có thể đến chung với Harold.
Lộ Dao suy xét đến mục tiêu nhiệm vụ mới nhất, quả thật cần tăng thêm nhân lực nên cô đã đồng ý cho Tù Ngọc ngày mai đến làm.
Tù Ngọc theo Harold mở cánh cửa thời gian để đến, không chịu trói buộc bởi Tinh Môn mà chỉ chịu ràng buộc bởi khế ước với Lộ Dao.
Lúc này Lộ Dao không suy nghĩ kỹ càng, cấp độ ưu tiên của khế ước giữa cô và nhân viên thế giới khác đã vượt qua sự ràng buộc của Tinh Môn.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ cũng không nhắc nhở cô.
Lộ Dao trao đổi với Tù Ngọc xong lại trao đổi với Giảo Nương.
Giảo Nương nói với Lộ Dao là đám sẻ tinh coi quán net là ngôi nhà vui vẻ không biết đã nghe được tin Tù Ngọc sắp đến làm ở thế giới ảo cảnh bé nhỏ từ đâu, quấn lấy Giảo Nương đòi liên lạc với Lộ Dao.
Chúng cũng muốn góp chút sức cho bà chủ.
Trong mắt đa số yêu vật ở đại lục Phù Thế, Lộ Dao và nhân viên Nhân tộc ở quán net sống trong thế giới online, chúng gọi đó là ảo cảnh bé nhỏ.
Đại lục Phù Thế có cách nói thế giới vô tận nên sinh linh lục giới, bao gồm người phàm cũng rất chịu khó chấp nhận ảo cảnh bé nhỏ.
Trong đám sẻ tinh có một con đã có thể tự do hóa hình, mấy con còn lại hóa hình không ổn định.
Ở thế giới năng lực vũ lực và ma lực thấp như nước Hoàng Kim, dù cầm trượng Quy Giới, có lẽ cũng chỉ có con thủ lĩnh là có thể duy trì hình người.
Lộ Dao không đồng ý ngay mà nói với Giảo Nương lát nữa cô sẽ đến quán net đích thân kiểm tra.
Trong văn phòng nhân viên, Đinh Tình đã tỉnh.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ lập tức báo cho Lộ Dao.
Lộ Dao đẩy cửa đi vào, Đinh Tình nằm ngẩn người trên giường gỗ đơn sơ.
Lộ Dao đi qua ngồi xuống bên giường cô ấy, mở nồi đất đựng cháo ở đầu giường: “Tỉnh rồi thì ngồi dậy ăn chút đồ, lúc nãy bác sĩ tới khám rồi, sức khỏe của cô rất yếu, tốt nhất là nên tĩnh dưỡng một khoảng thời gian.”
Đinh Tình không phải kiểu người thích cố chấp, lúc hôn mê cũng không phải là mất hết tri giác, lúc này cũng không cứng đầu, nghe lời ngồi dậy.
Lộ Dao gác một chiếc bàn gấp ra trước mặt cô ấy, đặt bát cháo và món kèm lên: “Cháo này nấu loãng, uống chút ít lót bụng thôi. Giờ dạ dày của cô không khỏe, không thể uống nhiều quá, đầy bụng.”
Đinh Tình bưng bát lên uống một ngụm, hương gạo ngào ngạt xâm chiếm đầu lưỡi, bỗng chốc khơi lên cảm giác đói luôn bị nén lại, cô ấy cúi đầu hì hục uống tận mấy hớp, lại gắp đồ ăn kèm.
Ăn nửa bát cháo nhỏ xong, Đinh Tình đặt bát xuống: “Khi nào thì tôi bắt đầu làm việc?”
Lộ Dao xách ba lô dài ở mép giường lên, là cái túi đựng kiếm cô mang ra ngoài hôm nay, cả hai thanh đoản kiếm kia cũng ở bên trong.
“Tôi tặng cho cô cái này. Khoảng thời gian này cô cứ làm vệ sĩ trong cửa hàng, chủ yếu là bảo vệ chị gái kỹ sư quản lý hệ thống trong cửa hàng chúng ta, cô ấy tên Chương Thư, cô đã gặp lúc đến đây.”
Đinh Tình gật đầu: “Tại sao phải đối xử tốt với tôi như vậy chứ? Giống như cô nói ấy, tôi đã chẳng còn gì cả rồi.”
Hai tháng ngắn ngủi, Đinh Tình đã phải hứng chịu chuyện tàn khốc mà rất nhiều người cả đời cũng sẽ không gặp phải, cô ấy không còn tin rằng sẽ có người tốt bụng như vậy, giúp đỡ cô ấy không mong báo đáp.
Những người yêu thương cô ấy mà không mong báo đáp, đã chết khi tận thế ập đến rồi.
Lộ Dao: “Nguyên nhân rất phức tạp, nhưng cũng rất đơn giản. Đối với tôi thì cứu một người không phải gánh nặng, nhưng tôi cũng không phải người tốt bụng quá. Cô rất trẻ nhưng có lòng dũng cảm và năng lực hành động vượt xa độ tuổi và trải nghiệm sống của bản thân, tôi thấy giữ cô lại trong cửa hàng tôi sẽ có ích.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận