Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 105 - Cuộc đối thoại vượt qua ngàn năm 4



Chương 105 - Cuộc đối thoại vượt qua ngàn năm 4




Cuộc đối thoại vượt qua ngàn năm 4
Mới đầu rạp chiếu phim chỉ là một nơi cung cấp dịch vụ giải trí mới mẻ trước giờ chưa từng thấy cho người dân Lương Kinh mà thôi.
Sau đó các bộ phim được chiếu trong rạp dần dung nhập vào đất nước cổ đại có lịch sử cả nghìn năm này. Nó ảnh hưởng đến mọi phương diện trong cuộc sống của người dân, từ tinh thần, đời sống, thương mại đến cả kỹ thuật,...
Trong cảnh phim cuối cùng, Lộ Dao và Khốc Bát đang vác máy quay đi phỏng vấn người qua đường cuối cùng thì tình cờ gặp được xe ngựa của Công chúa điện hạ.
Vạn Bảo Châu vén rèm xe lên, thấy người ở ngoài là Lộ Dao nên đã xuống xe nhận phỏng vấn.
Lúc được hỏi thích phim gì nhất, Vạn Bảo Châu cực kỳ bối rối.
Cuối cùng nàng ta vẫn trả lời: "Bộ phim làm ta rung động nhất là “Kế hoạch lên mặt trăng”. Thật ra thì mỗi bộ phim được chiếu ở rạp chiếu phim ta đều đã xem đi xem lại mấy lần liền. Lần nào cũng để lại trong lòng ta những cảm xúc mới. Chỉ là bộ phim mà ta thầm thích nhất phải kể đến “Ta đến từ ngàn năm trước”. Trên đời này vẫn còn cực kỳ nhiều chuyện chưa được làm rõ, nhưng từ tận đáy lòng ta rất biết ơn người đến từ ngàn năm sau kia đã chọn thời đại này, chọn Lương Kinh để gieo hạt giống."
Các công tử tiểu thư nhà giàu đang ngồi trong phòng chiếu phim đều giật mình, không ngờ người có thân phận như Vạn Bảo Châu mà lại bằng lòng xuất hiện trước ống kính máy quay.
Trước đây bọn họ đã từng đoán thầm rằng chắc Công chúa điện hạ thích bộ phim “Hoàng Thái Nữ” kia nhất.
Nội dung bộ phim “Hoàng Thái Nữ” này là nói về một Hoàng nữ cực kỳ tham vọng nên đã từng bước đi lên đỉnh cao của hoàng quyền. Thật ra thì nó chẳng khác gì viết lại câu chuyện nửa đời trước của Vạn Bảo Châu.
Với độ chiều chuộng và để ý của Vũ Đế ngày nay đối với Vạn Bảo Châu thì đoạn sau của bộ phim như biến thành một lời tiên đoán vậy. Chỉ là chẳng ai biết bao giờ nó mới thành hiện thực thôi.
Vậy mà trong đoạn phỏng vấn này Vạn Bảo Châu lại nói bộ phim mình thích nhất là “Ta đến từ ngàn năm trước”. Thật ra thì nghe cũng không giống như nàng ta nói láo. Cái nhìn của những người trong triều với nàng ta đã thay đổi rất nhiều kể từ khi bọn họ làm cộng sự.
Cô gái này có tham vọng nhưng cũng có tài, tính tình cũng rất quyết đoán.
Ở trong triều nàng ta còn chưa bao giờ che giấu tham vọng của bản thân thì sao phải làm màu ra vẻ trên bộ phim quay đầu đường này làm gì?
Lộ Dao ở phía đối diện nàng ta trong cảnh quay đáp lại: "Thật ra thì cũng không phải hoàn toàn là hạt giống chọn thời đại mà còn phải cảm ơn người dân Lương Kinh đã bao dung ôm lấy nó, để nó được cắm rễ và nảy mầm nữa. Nhân quả đi đôi với nhau chính là vậy đấy."
Vạn Bảo Châu thân ở ngàn năm trước và Lộ Dao sinh ra ở ngàn năm sau cùng nhìn nhau cười.
Người dân nơi này không hiểu tại sao phía trước tên bộ phim này lại có dòng "Đối thoại vượt nghìn năm" nhưng có một nhóm người ngồi trong phòng chiếu phim thì biết, đây không phải là trò đùa.
Đèn trên đỉnh đầu sáng lên rồi nhưng người xem vẫn ngồi bất động.
Một bộ phim dài tiếng rưỡi đồng hồ nhưng cứ như chỉ mới chiếu có một chút vậy. Bọn họ cảm thấy xem chưa đã.
Trước đây bọn họ chưa từng nghĩ đến việc hóa ra cuộc sống tầm thường của mình đi vào ống kính máy quay lại vẫn có thể níu chân mọi người kiên nhẫn ngồi xuống chăm chú giải mã tường tận như vậy.
Khi nhạc nền phim phát xong, màn hình lại sáng lên, bốn chữ "món quà bất ngờ" chợt nhảy ra, phía dưới còn một hàng chữ nhỏ là "Chúng tôi đã phân loại riêng các đoạn phỏng vấn không xuất hiện trong phim và cắt ghép lại thành món quà bất ngờ này. Đoạn video sau kéo dài khoảng một khắc*."
*một khắc = 15 phút (vì triều Đại Vũ là triều đại cổ nên ngôn ngữ sẽ được linh hoạt để người dân có thể hiểu)
Người dân thường xuyên xem phim cũng hiểu được "món quà bất ngờ" có ý nghĩa gì. Có người vừa chuẩn bị đứng dậy đã ngồi trở lại ghế.
Đến khi xem hết video bất ngờ rồi, các vị khách mới xếp hàng theo thứ tự đi ra khỏi phòng chiếu phim. Có người vào nhà vệ sinh, có người lại đi thẳng ra ngoài rồi đứng trên bậc thang của rạp mà dõi mắt nhìn về con phố dài phía trước.
Thủy tinh ở thời này rất đắt đỏ nhưng cũng có không ít ông chủ cửa hàng thay quầy hàng của mình sang dạng thủy tinh. Ví dụ như Kim Ngọc Phường và hiệu cầm đồ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận