Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 108 - Cuộc đối thoại vượt qua ngàn năm 7



Chương 108 - Cuộc đối thoại vượt qua ngàn năm 7




Cuộc đối thoại vượt qua ngàn năm 7
Vừa nhìn thấy Cơ Thanh Nghiên và Trịnh Tử Dương đi từ cửa lớn khách sạn ra, tâm trạng của Bạch Lộ bỗng trở nên vi diệu.
Cơ Thanh Nghiên thì thôi đi, nhưng sao cái anh Trịnh Tử Dương tự xưng là sức khỏe không tốt không thể đảm nhận được vị trí làm việc cũng ở đây thế này?
Lúc này Bạch Lộ mới thật sự cảm thấy hình như có gì đó không đúng.
Sẽ không phải là chỉ có mỗi mình cô ấy là không đếm xỉa đến công việc này đấy chứ?
Nhìn thấy Cơ Phi Dung, Cơ Chỉ Tâm cũng hơi sửng sốt. Cậu ta không biết hôm nay mẹ mình cũng tới đây.
Cơ Chỉ Tâm đi qua xách túi giúp bà: "Mẹ, sao mẹ đến đây mà không nói trước với con một tiếng?"
Cơ Phi Dung: "Mẹ muốn đi nghỉ ngơi thư giãn một chút mà cũng phải báo cáo với con à?"
Trong mấy năm Cơ Chỉ Tâm bị thương ở chân, Cơ Phi Dung giống như một bà mẹ bình thường lo lắng nhọc lòng vì con trai, cõi lòng lúc nào cũng nặng trĩu.
Năm nay vết thương ở chân Cơ Chỉ Tâm khỏi hẳn, còn tự nguyện ở lại khu phố thương mại, Cơ Phi Dung cũng quay lại với vị trí nòng cốt điều hành việc làm ăn của Cơ thị, chỉ có cách nói chuyện và làm việc là đã thoải mái và sáng sủa hơn.
Cơ Thanh Nghiên là người mà Cơ Phi Dung đề cử cho Lộ Dao nên nhìn thấy bà, cô ấy cũng vội vàng đi qua chào hỏi: "Bác ạ."
Cơ Phi Dung nhìn cô ấy một cái rồi cười: "Bác còn nghĩ là chưa chắc cháu đã muốn ở lại nữa chứ. Làm việc ở đây đã quen chưa?"
Cơ Thanh Nghiên cười gật đầu: "Nơi này thú vị lắm ạ. Cháu rất thích công việc mới này."
Bạch Lộ: "..."
Mấy người bọn họ tới đúng giờ trưa mà chưa đến giờ chiếu phim nên ở lại trong cửa hàng ăn cơm trưa luôn.
Lộ Dao và Phó Trì đang ở rạp chiếu phim nên không xuất hiện. Cơ Chỉ Tâm đã dẫn mọi người tới cửa hàng Lông Xù nghỉ ngơi dùng cơm.
Trong đám người thì chỉ có Bạch Lộ và trợ lý của Cơ Phi Dung là khách mới. Cơ Chỉ Tâm bèn đưa cho hai người hai cái vòng tay thẻ nhân viên, phải đeo lên tay mới đi được vào cửa hàng Lông Xù có hoàn cảnh khá đặc biệt.
Đợi đến khi tiến vào cửa hàng Lông Xù ở thế giới dưới biển sâu rồi cuối cùng Bạch Lộ và trợ lý mới hiểu tại sao lại nói nó đặc biệt.
Thảo nào những người dẫn bọn đến nay vừa nhắc đến nơi này là ngậm chặt miệng nhưng vẫn cực kỳ hưng phấn.
Một bữa cơm chậm rãi diễn ra. Bạch Lộ và trợ lý cứ thỉnh thoảng lại giật mình như đang mơ vậy.
Cơm nước xong xuôi thì còn cách giờ chiếu phim chừng ba mươi phút. Vậy nên đoàn khách bèn đi ra ngoài tản bộ cho tiêu cơm, tránh cho lát nữa ngồi trong phòng chiếu phim lại khó chịu.
Lúc này lại có hai chiếc xe chậm rãi rẽ từ đường lớn vào nhưng không tìm được chỗ đậu xe nên chỉ có thể lần lượt dừng lại phía sau xe Bạch Kính.
Phùng Hưởng và Đỗ Minh Diễm đi theo bản đồ chỉ trường trên điện thoại di động tới nơi này. Nhìn thấy một đám người và một hàng xe phía trước, hai người đều choáng váng chẳng hiểu gì.
Phó Trì nhận được tin nhắn bèn đi ra đón người. Đến nơi, anh ta đếm đếm rồi mới nhận ra khách đã tới đủ.
Anh ta cũng không nói gì mà dẫn bọn họ đi thẳng tới rạp chiếu phim luôn.
Phùng Hưởng và Đỗ Minh Diễm vẫn muốn nói chuyện riêng với Phó Trì nhưng lại không tìm được cơ hội phù hợp.
Sau khi đi vào rạp chiếu phim, bầu trời từ ban ngày biến thành ban đêm chỉ trong chớp mắt khiến mọi người không nhịn được mà quay đầu lại, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Phó Trì đi phía trước nói: "Chỉ là thời gian giữa hai nơi hơi chênh lệch nhau chút thôi, mọi người đừng để ý. Phòng chiếu phim thực tế ảo nằm ở tầng hai. Để tôi dẫn mọi người lên đó."
Phó Trì nói xong mới đi được hai bước đã quay đầu lại: "Nghe nói hôm nay có hai vị khách vãng lai phải không? Chúng ta phải bổ sung vé cái đã."
Anh ta đang nói thì có mấy người mặc đồ cổ trang đi dọc theo cầu thang từ tầng hai xuống.
Lộ Dao đi chính giữa đang trò chuyện với Vũ Đế thì đột nhiên cảm thấy xung quanh trở nên tĩnh lặng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận