Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 855 -



Chương 855 -




Trong nhà kho thắp hai cây nến đặt ở vị trí sát góc tường, tia sáng màu ấm mỏng manh làm bừng sáng một góc màn đêm.
Đội viên đội bảo vệ không làm nhiệm vụ thì dựa vào tường nghỉ ngơi.
Chu Cầm và Trần Lễ lật tới lật lui vẫn không ngủ được, dứt khoát nghiên cứu tiếp cách sử dụng phù chú và tờ rơi quảng cáo của cửa hàng dịch vụ chạy vặt.
Lúc dịch bệnh zombie mới bùng phát, nghiên cứu viên được quân đội bảo vệ.
Họ luôn làm nghiên cứu liên quan về zombie trong phòng nghiên cứu, lần đầu nghe đến cửa hàng dịch vụ chạy vặt nên thấy chỗ nào cũng thần kỳ, đột phá vô hạn sự hiểu biết của họ.
Viên Phác khẽ mở mắt nhìn chăm chú bóng lưng của hai người một lát rồi khàn giọng cất lời: “Tiểu Chu?”
Tiếng của cô ấy rất nhỏ, mới đầu Chu Cầm còn tưởng là nghe nhầm, quay đầu lại thấy Viên Phác đã tỉnh bèn lập tức đứng dậy cầm vali khóa số ở góc tường lên.
Trước khi đi Lộ Dao còn cho họ một thứ, nói là đút cho Viên Phác và Trịnh Lâm uống khi họ tỉnh lại, có tác dụng hỗ trợ hồi phục thể lực, lành vết thương và nâng cao khả năng miễn dịch cho người bệnh.
Chu Cầm nhẹ tay nhẹ chân mở vali khóa số, lấy ra một bình thủy tinh trong suốt cao khoảng mười xen ti mét.
Dưới ánh nến, dung dịch chảy trong bình ánh lên màu vàng đậm như vàng chảy.
Viên Phác mượn sức ngồi dậy: “Đây là cái gì?”
Chu Cầm rút nút bình thủy tinh ra, mùi hương ngọt lịm đậm đà bỗng chốc xộc vào cơ quan khứu giác của cô ấy, thì ra là mật ong, nhưng cô ấy chưa từng ngửi thấy hương hoa thế này bao giờ.
Chu Cầm chú ý đến tầm nhìn của Viên Phác bèn đưa bình thủy tinh cho cô ấy: “Trước khi đi Lộ Dao có dặn cho cô và Trịnh Lâm uống lúc tỉnh lại, nói là có thể hồi phục thể lực, lành vết thương và nâng cao khả năng miễn dịch.”
Ký ức sau khi bị cắn của Viên Phác rất lộn xộn, ngồi nghĩ hồi lâu mới nhớ ra Lộ Dao là ai.
Cô ấy phớt lờ lời Chu Cầm nói, lột ống tay áo ra kiểm tra cánh tay mình.
Chỗ bị zombie cắn đã quấn bông băng và vải thưa, băng bó rất ổn. Nhưng lớp băng gạc ngoài cùng sụp xuống, lúc người băng bó thắt nút thì đã thắt nơ cho cô ấy, hiển nhiên không phải cách làm của trợ lý.
Viên Phác ngước lên: “Cô ấy đâu?”
Trong lúc điều trị, tầm nhìn của Viên Phác bị mặt nạ che lại nên các giác quan khác trở nên nhạy bén hơn. Nhưng cô ấy không biết Lộ Dao đã dùng cách gì để chữa cho cô ấy và Trịnh Lâm, nên có rất nhiều câu muốn hỏi.
“Đã đi rồi, họ muốn đến thành phố Chung Linh và thành phố Ngân Biên.” Chu Cầm trả lời xong lại thúc giục: “Cô uống mật ong trước đi, sau khi trời sáng chúng ta cũng phải bắt đầu di chuyển.”
Cuối cùng Viên Phác cũng nhớ ra mục đích họ đi chuyến này, nhưng hai thành phẩm thuốc ngăn chặn đã dùng hết rồi.
Viên Phác: “Cô ấy không nói cho các cô biết cách ngăn chặn vi rút zombie ư?”
Chu Cầm lắc đầu: “Lộ Dao nói chỉ có cô ấy có thể dùng cách đó, không thể phổ biến trong phạm vi lớn.”
Thật ra họ từng nghĩ đến việc bắt ép người ở lại, nhưng với tình hình khi ấy, quả thật là giữ không nổi nên người của Tần Thiên mới không có động thái.
Trần Lễ cũng đi qua, tay cầm tờ rơi và phù chú, ánh mắt phấn khởi: “Cô ấy hy vọng chúng ta nghiên cứu ra thuốc ngăn chặn thật nhanh và đã tặng mấy tờ phù chú này. Đội viên đội bảo vệ đã thử dùng hết rồi, đều là đồ thật, còn mạnh hơn vũ khí nóng nữa.”
Nói tới cái này Chu Cầm lại thấy xót, trước khi thử nghiệm đội bảo vệ cũng không ngờ hiệu quả của phù chú y hệt như hướng dẫn sử dụng của nó chứ không hề khoa trương chút nào, nên họ dùng một lần tận mấy tờ.
Zombie bên ngoài được tiểu đội Lộ Dao xử gần hết, không cần phù chú hỗ trợ thì người của họ cũng có thể tiêu diệt từng đợt, nhưng lại lãng phí không ít chỉ vì thử tính hiệu nghiệm của phù chú.
Không chỉ Chu Cầm mà đội viên đội bảo vệ kết thúc nhiệm vụ, lúc về nhà kho nghỉ ngơi nói tới chuyện này cũng mặt đầy đau xót.
Nơi càng nguy hiểm, binh sĩ càng xông ra tuyến đầu.
Phù chú của cửa hàng dịch vụ chạy vặt tặng có dạng tấn công, dạng bảo vệ, hiệu quả sau khi kích hoạt rất tuyệt diệu.
Từ kết quả thử nghiệm có thể thấy phù chú có thể đảm bảo người xông ra tuyến đầu không bỏ mạng, không bị thương trong khoảng thời gian ngắn.
Món đồ hữu ích như vậy, chả trách lúc ấy bà chủ không chịu bán.
Viên Phác không hứng thú với phù chú cho lắm, cô ấy chỉ hận không nói chuyện được với Lộ Dao thôi. Nếu có cơ hội trò chuyện với cô, thảo luận cách nhìn về ngăn chặn vi rút zombie, nói không chừng có thể nhận được vài gợi ý về nghiên cứu thuốc ngăn chặn.
Tiếc là cô ấy tỉnh lại muộn quá, người ta đã đi mất rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận