Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 205 - "Ăn nhiều Ích Cốc đan quá nên đầy bụng." 2



Chương 205 - "Ăn nhiều Ích Cốc đan quá nên đầy bụng." 2




"Ăn nhiều Ích Cốc đan quá nên đầy bụng." 2
Khương Yến xuống núi bán đan dược, tình cờ thấy phía trước có một cô gái hao hao Lộ Dao nên vô thức gọi một tiếng, không ngờ cô gái này là cô thật.
Khác với vẻ nhếch nhác của lần đầu gặp nhau mấy ngày trước, Lộ Dao của hôm nay áo mũ chỉnh tề, bên cạnh còn có một thiếu niên mặt mày anh tuấn đi cùng nữa.
Thiếu niên có đôi mắt màu xanh da trời rất lẳng lơ và nổi bật nhưng trên người lại không có hơi thở của yêu quái.
Khương Yến không nhịn được mà nhìn Harold thêm vài lần rồi mới cụp mắt nói chuyện với Lộ Dao: "Bây giờ Lộ cô nương đang ở trấn này hả?"
Lộ Dao không trả lời thẳng là đúng hay sai, chỉ nói qua qua: "Tôi ra ngoài đi dạo chuyến ấy mà. Khương công tử xuống núi làm việc hả?"
Khương Yến gật đầu: "Hôm qua ta làm được một lô Thanh Tâm đan nên vừa xuống đây gửi nhờ tiệm đan dược bán giúp. Không biết vị này là?"
Lộ Dao: "Đây là Harold, đệ đệ của tôi. Harold, đây là Khương công tử Khương Yến của Hành Trạch tông. Lần trước tôi bị sẻ tinh đuổi theo mổ trên núi, may nhờ có Khương công tử giúp đỡ đuổi chúng đi đấy."
Lộ Dao tự nhiên thoải mái giới thiệu làm sự nghi ngờ trong lòng Khương Yến tan biến.
Hai bên đứng lại nói chuyện đôi câu sau đó Khương Yến tạm biệt để về tông môn trước.
Harold nhìn theo bóng dáng rời đi của hắn rồi hỏi: "Sao cô không cho hắn một trục cuốn với phiếu ưu đãi?"
Lộ Dao: "Hắn là đan tu."
Harold: "Có khác gì với tu sĩ nãy giờ chúng ta gặp trên đường à?"
Lộ Dao: "Đan tu không biết đánh nhau, ngay cả đám sẻ tinh kia cũng không đánh lại."
Harold: "..."
Lúc xuống núi hai người đi bộ, đến khi về thì tiện hơn nhiều.
Lộ Dao và Harold đi tới dưới chân núi tìm một chỗ khuất vắng người rồi lấy trục cuốn ma pháp ra, truyền thống về thẳng cửa quán Internet Cafe.
...
Harold đưa Lộ Dao về đến cửa quán rồi quay về hang rồng.
Lộ Dao mới vào đến nơi đã thấy Hắc Yến và thiếu niên áo xanh ngồi bên cạnh hắn.
Trình Diệp đứng phía sau hai người, đang nhỏ giọng nói gì đó.
Lộ Dao đi qua liếc nhìn một cái thì thấy Hắc Yến và thiếu niên áo xanh đều đang chơi trò chơi.
Chiều nay Hắc Yến đổi sang một trò khác. Bây giờ hắn đang chơi Super Mario. Thiếu niên áo xanh đang chơi Contra.
Trình Diệp đóng vai người hướng dẫn miệng, truyền dạy cho bọn họ một số kỹ thuật qua màn.
Lộ Dao đứng quan sát mấy phút rồi xoay người đi ra sau quầy bar rót nước uống.
Đám sẻ nhỏ trưa nay biến mất tăm đã trở về đầy đủ.
Con nào con nấy quắp móng nằm ngửa ra trên quầy bar, trông rất lạ thường.
Lộ Dao: "... Đám sẻ này làm sao vậy?"
Trình Diệp ngẩng đầu nhìn về phía này rồi đáp: "Hai người vừa rời đi không lâu thì chúng nó bay về. Lúc về chúng đã bày ra dáng vẻ này rồi. Vừa nãy Hắc Yến có qua xem giúp rồi bảo không có vấn đề gì lớn. Tôi cũng không hiểu."
Hắc Yến cười nhạt: "Ăn nhiều Ích Cốc đan quá nên đầy bụng đấy mà."
Lộ Dao cụp mắt nói: "... Chúng mày ăn thứ đó làm gì vậy? Không đúng, chúng mày lấy đâu ra lắm Ích Cốc đan thế?"
...
Hành Trạch tông.
Khương Yến vừa quay lại tông môn đã thấy dược đồng chạy ra than thở: "Tam sư huynh, đám sẻ tinh trong núi càng ngày càng quá quắt."
Khương Yến: "Sao vậy?"
Vẻ mặt dược đồng đầy sầu muộn: "Chúng nó thế mà lại dám xông vào đan phòng đánh vỡ mấy bình đan dược, còn tha đi khá nhiều linh thảo nữa."
Mặt Khương Yến lập tức thay đổi. Hắn bước nhanh về phía đan phòng.
Đan phòng đã được quét dọn lại nên không còn bừa bộn như khi chuyện mới xảy ra nữa.
Khương Yến cẩn thận kiểm tra lại một lần thì thấy chỉ là lấy một ít Ích Cốc đan và dược thảo bình thường.
Hắn từ từ thở phào nhẹ nhõm.
Hành Trạch tông vốn đã xuống dốc rồi, bây giờ đám sẻ tinh còn chạy tới bòn rút nữa, có thể nói là đã rét vì tuyết lại giá vì sương. Cũng may mà không xảy ra chuyện lớn gì.
Chẳng qua dù sao thì đám sẻ tinh này cũng chưa hoá hình nên thường ngày chỉ làm việc xấu trong núi thôi, sao hôm nay chúng lại dám chạy tới Hành Trạch tống quấy rối vậy?



Bạn cần đăng nhập để bình luận