Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 957 -



Chương 957 -




Karen nhận lấy quyển sách từ tay bà chủ, nhưng mắt thì vẫn nhìn chằm chằm vào cô.
Lộ Dao chớp mắt như đang thắc mắc đối phương nhìn gì.
Lúc đầu ngón tay chạm vào trang sách bóng nhẵn Karen rũ mắt nhìn xuống nhưng vẫn không nói gì.
Ánh mắt Lộ Dao lướt ngang qua người khách hàng số một, sau đó nghiêng đầu nhìn sang khách hàng số hai.
Trông cô gái đó chỉ khoảng tầm hai mươi tuổi, cô ấy có mái tóc xoăn màu nâu trầm, ánh mắt xinh đẹp như hồ nước xanh biếc, làn da trắng nõn nà, từ cách ăn mặc cho đến trang điểm đều rất thời thượng.
Đột nhiên Lộ Dao nhớ ra gì đó nên nhanh chóng quay lại nhìn vị khách hàng số một mặc đồ vest kia.
Hình như hệ thống hiện thực hóa ước mơ hiểu được nỗi hoang mang của Lộ Dao nên đã lên tiếng nói: “Đây là gương mặt đã qua chỉnh sửa, không nhất thiết phải là hình dáng thật sự của khách hàng.”
Do đang phát livestream nên quang não của Lộ Dao đã được giải trừ một số hạn chế.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ thử xâm nhập vào mạng tinh vực thông qua quang não của Lộ Dao, thỉnh thoảng sẽ bắt được một vài tín hiệu vụn vặt ở bên ngoài.
Lộ Dao cảm thấy rất khó hiểu, ở một thế giới mà sách đã hoàn toàn biến mất nhưng loại quần áo như đồ vest vẫn còn được giữ lại ư.
Nhưng khi nhìn sang cách ăn mặc của vị khách hàng còn lại thì Lộ Dao đã phát hiện ra sự khác biệt ngay.
Ở thế giới này, đồ vest có thể được xem là một món đồ xa xưa, Lộ Dao đoán có lẽ vị khách hàng này thích nền văn hoá phục cổ, nói không chừng thì sách cũng có thể thu hút được chú ý của anh ta.
Đầu Lộ Dao đang suy nghĩ về hàng ngàn câu chuyện vụn vặt nhưng mặt lại không hề lộ ra biểu cảm kỳ lạ gì, chỉ nhanh tay chọn ra vài quyển sách đẩy đến trước mặt khách hàng số hai: “Cô xem thử có hứng thú với quyển nào không.”
Khách hàng số hai lướt qua số sách đó, đột nhiên nhắm mắt lại ngửi thử xung quanh, lấy làm lạ hỏi: “Sao tôi lại ngửi thấy trong phòng livestream của cô có mùi thơm thế?”
Lộ Dao lấy ra một ly trà từ trong khay ra rồi nhấc bình trà bên cạnh lên rót vào ly, trên bề mặt nước trà màu hổ phách dâng lên một làn hơi nước, mang theo mùi hương nhàn nhạt xộc thẳng vào mũi.
Cô đổ trà ra khoảng hai phần ba ly rồi đưa nó cho khách hàng số hai: “Có lẽ là hương vị của trà, cô thử xem sao.”
Khách hàng số hai vẫn chưa hiểu ý cô lắm: “Ý của cô là… Tôi có thể ngửi thấy mùi thơm của trà ngay trong phòng livestream của cô sao?”
Khách hàng số một cũng ngẩng đầu lên nhìn.
Lộ Dao tiện tay rót luôn cho anh ta một ly trà ấm, khóe miệng cong lên mỉm cười: “Cũng có thể là mùi thơm của quả hạch, lúc nãy tôi vừa ăn một vài trái hạch đào. Còn nếu không thì cũng có thể là mùi mực in trên sách, có người cảm thấy mùi này khó ngửi nhưng cũng có người rất thích nó.”
Karen nghe vậy thì mới nâng quyển sách lên, cúi đầu xuống ngửi thử, một mùi hương thoang thoảng lượn lờ trước mũi, thì ra đây chính là mùi của mực in đấy à.
Khách hàng số hai bưng ly trà lên, cô ấy có thể cảm nhận được độ ấm trên ly, đưa càng gần thì mùi thơm của trà càng nồng hơn.
Cô ấy cúi đầu thấp xuống, đặt môi lên thành ly, nước trà thấm vào môi, nước trà âm ấm, mùi thơm của trà nồng đậm xen lẫn chút vị ngọt.
Tang Hoà lập tức chớp mắt, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nhờ sự tiến bộ của mạng tinh vực và công nghệ thực tế ảo mà mấy năm gần đây livestream giả tưởng đã phát triển rất mạnh mẽ.
Nó có cả lợi thế của mua sắm online và mua sắm offline, vừa tiện lợi vừa được mua với giá ưu đãi, đồng thời khách hàng cũng có thể tìm hiểu tất cả thông tin về sản phẩm ngay trên livestream.
Chỉ có điều tính đến thời điểm hiện tại thì việc buôn bán online của các cửa hàng thức ăn vẫn chưa thể đột phá được do khách hàng không thể ngửi được mùi hương hay nếm thử được mùi vị trong buổi livestream.
Nhưng hôm nay cô ấy lại có thể ngửi được mùi hương ngay trong buổi livestream giả tưởng của tiệm sách.
Những khán giả đang xem livestream cũng lấy làm lạ, các cai ngục đang ngồi trong phòng làm làm việc khu tám cũng vô cùng kinh ngạc.
Tin nhắn bắt đầu oanh tạc khu bình luận——
[Dã tinh số 3: Mùi gì thế? Có thể ngửi được sao?]
[Dã tinh số 77: Có lẽ là kịch bản đấy!]
[Dã tinh số 44: Nếu hệ thống đồng bộ của khứu giác và vị giác dễ phát triển đến thế, vậy chẳng phải blogger các kênh ẩm thực sẽ vui đến mức phát điên sao.]



Bạn cần đăng nhập để bình luận