Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 444 - Tà thần thích nghe mấy lời khen lố 1



Chương 444 - Tà thần thích nghe mấy lời khen lố 1




Tà thần thích nghe mấy lời khen lố 1
Bắt đầu từ trang thứ tư quyển &LTHướng dẫn tâm đắc khi mở cửa hàng> này, ở giữa có một xấp giấy trong đó chất liệu mặt trước và mặt sau hoàn toàn khác nhau, khoảng ba bốn tờ gì đó, sờ lên có cảm giác gần giống như giấy tráng[1] dày nhưng mặt trước và mặt sau lại được phủ một lớp màng màu đen mờ, có thể mơ hồ nhìn thấy một số hoa văn màu đậm dưới lớp màng đó.
[1]Giấy tráng: giấy được phủ bằng sơn bóng, bán bóng hoặc mờ
Lộ Dao đổi chỗ ngồi, giơ quyển &LTHướng dẫn tâm đắc khi mở cửa hàng> dưới ánh đèn để thấy rõ nội dung trên đó.
Trên lớp giấy phủ màng đen là mấy hình cắt rất quái dị, trong đó có một tờ vẽ đường cong trông như hình cái đầu, xung quanh có mấy đoạn gì đó như cổ tay cổ chân nhô ra.
Lộ Dao nhìn một lúc lâu, chẳng hiểu sao lại cảm thấy thứ này hơi giông giống con bạch tuộc trên đầu nhân viên phục vụ quán bar kia.
Bởi vì chỉ nhìn được mỗi phần rìa bên ngoài nên cô không thể xác nhận được.
Có khi những đường cong kia ngoằn ngoèo kia là dây leo, nước chảy hoặc cũng có thể là đám mây không chừng.
Lộ Dao lật mặt sau thì thấy hình cắt âm hồn rất giống viên kẹo hình con ma kia, đầu nhọn, bên dưới như chiếc ô đang xoè ra, ở giữa còn có hai cái hố đen như hai con mắt.
Chỉ có hai hình ảnh này có thể làm Lộ Dao liên tưởng tưởng tượng, những hình còn lại trừu tượng theo một cách rất riêng, cô hoàn toàn không thể tưởng tượng được ra dáng vẻ thật sự của chúng.
Phía dưới mỗi hình cắt đều có dòng chữ cực nhỏ dùng để đánh dấu.
Dù là hình nào thì chú thích cũng đều chỉ có một: Tín đồ nhỏ bé của thần Toàn Tri* vĩ đại.
*toàn tri: nghĩa là có sự nhận thức, hiểu biết và sáng suốt vô hạn, kiến thức trọn vẹn, toàn hảo và không có giới hạn về vạn vật
Tín đồ nhỏ bé, thần Toàn Tri, vĩ đại.
Lộ Dao đọc lại cẩn thận từng chữ một. Ai ghi lời giải thích này vậy?"
"Thần Toàn Tri vĩ đại" là đủ rồi, sao còn phải thêm từ "nhỏ bé" vào trước nữa làm gì? Có thể là không đúng lúc nhưng Lộ Dao thật sự cảm thấy rất buồn cười.
Chắc hẳn mấy tờ giấy này được xưng là "Sổ tay hướng dẫn của tín đồ thần Toàn Tri". Bạch tuộc và nhóc âm hồn đều là tín đồ của thần. Lúc mới bắt đầu đọc quy tắc, Lộ Dao tưởng đây là hai loài vật khác nhau.
Chắc trong lọ kẹo may mắn có hai hình dạng là bạch tuộc và nhóc u linh chính là một hình thức ám chỉ.
Có lẽ sự tồn tại của thần linh không phải là bí mật ở thế giới này.
Nhưng trong sổ tay hướng dẫn mở cửa hàng chỉ có hình cắt mà thôi, còn dùng giấy được làm từ chất liệu đặc biệt để che giấu nữa, cứ như giấu đầu hở đuôi vậy.
Lộ Dao xem xong hình rồi tiếp tục lật ra trang sau. Phía sau chỉ còn ba bốn tờ viết mấy quy định về an toàn và vệ sinh. Tờ thứ hai đếm ngược là một trang có chứa thông tin, trong đó có số điện thoại ban quản lý khu phố cùng các phòng làm việc của nhà thờ và ủy ban.
Một suy nghĩ lóe lên trong đầu Lộ Dao. Cô bèn lấy tấm danh thiếp lúc nãy cô nhân viên ban quản lý kia đưa cho mình ra khỏi kho hàng cá nhân, số điện thoại in trên đó không xuất hiện trong trang thông tin sổ tay hướng dẫn.
Hơn nữa trừ phòng an ninh nhà thờ ra thì trên trang này không có tổ vệ sinh mà hai người kia nói, trong phần ghi số điện thoại các khu và thành trung tâm cũng không có.
Lộ Dao không hiểu như này là có ý gì nên quyết đoán bỏ qua luôn, tiếp tục lật sang trang sau. Trang cuối cùng được chia ra thành nửa trên và nửa dưới.
Chất liệu giấy ở trang này cũng khá đặc biệt. Tờ giấy màu ngả đỏ sờ lên bóng loáng nhẵn nhụi, đầu ngón tay xẹt qua có cảm giác vừa mỏng vừa mềm.
Chính giữa phần trên tờ giấy ghi "Quy tắc dành cho chủ cửa hàng số 13 khu Bắc phố U Linh". Nửa bên dưới lại trống không chẳng có chữ nào.
Lộ Dao đang vô thức nghĩ xem đây là có chuyện gì thì một hàng chữ chậm rãi xuất hiện trên mặt giấy.
- Quy tắc thứ nhất dành cho chủ cửa hàng: Mời bà chủ Lộ Dao nhanh chóng hoàn thành công tác chuẩn bị mở cửa. Ba ngày nữa thần Toàn Tri muốn nghe thấy sáu mươi sáu tiếng pháo khai trương vang lên trên bầu trời.
Được lắm, hoá ra đây là chỗ phân phát nhiệm vụ.
Thảo nào hai người kia lại vội vàng đưa tới như vậy. Nếu cô lề mề mãi không tới lấy sau đó lỡ mất thời gian làm nhiệm vụ thì chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Nói mới nhớ, từ sau khi cô tiến vào phố U Linh đến giờ, hệ thống thay mặt không còn lập tức giao nhiệm vụ như trước kia nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận