Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 224 - "Người Yêu Hoàng đem lòng yêu mến." 1



Chương 224 - "Người Yêu Hoàng đem lòng yêu mến." 1




"Người Yêu Hoàng đem lòng yêu mến." 1
Lộ Dao mang theo hai trăm linh thạch thượng phẩm, một nghìn linh thạch trung phẩm và một nghìn linh thạch hạ phẩm, chuẩn bị điên cuồng mua đồ trong thành.
Bây giờ doanh thu của quán Internet Cafe mới chỉ có hai nghìn linh thạch trung phẩm mà thôi. Việc mở tài khoản game và bán đồ ăn vặt kiếm được một chút.
Khách tới quán muốn mở tài khoản thì phải trả hai mươi linh thạch, sau đó mỗi người được nhận một dãy mật mã riêng.
Sau này khách chỉ cần sử dụng mật mã đó là có thể đăng nhập được vào game.
Nhưng mỗi lần muốn đăng ký tài khoản cho một game khác thì lại phải trả cho quán Internet Cafe thêm mười linh thạch thượng phẩm. Việc tạo tài khoản xem video và tài khoản chat cũng thế.
Khi cần nhập mã xác minh được gửi về điện thoại di động, mỗi lần xác minh cần trả một linh thạch thượng phẩm.
Trước mắt thì quán Internet Cafe đang trong giai đoạn đầu phát triển nên phần lớn khách hàng đang tập trung vào tài khoản của một game hoặc một phần mềm mà mình quen thuộc nhất, rất ít có người mở thêm tài khoản mới.
Nhưng Lộ Dao vẫn kiếm được thêm một khoản nhờ việc mở tài khoản trò chơi này.
Cô cứ tưởng rằng có linh thạch trên người là có thể càn quét cả thành. Thế nên lúc nhìn thấy một cửa hàng nhỏ bán phù chú nhỏ, cô bèn kéo Vũ Lăng tiến vào.
Trên biển hiệu và cửa của cửa hàng phù chú nhỏ này cũng khắc hoa văn hình sen. Cửa hàng không lớn, nhìn một vòng cũng chỉ rộng có bốn năm mét vuông, hai bên bày đủ loại phù chú ngay ngắn.
Lộ Dao không có nhiều kiến thức về phù chú. Đến đây rồi cô mới biết trừ giấy ra thì còn có thể dùng gỗ đào, ngọc thạch, đồng tiền, châm sắt,... để vẽ phù chú nữa.
Tật Hàng phù, Tịnh Tâm phù, Thanh Khiết phù, Khôi Lỗi phù,... Phù chú đa dạng làm Lộ Dao chọn hoa cả mắt.
Cô tập trung tinh thần chọn tới chọn lui.
Vũ Lăng ở bên cạnh nhắc nhở: "Hỏi giá trước đã."
Lộ Dao: "Ông chủ, Thanh Khiết phù bao nhiêu vậy?"
Ông chủ cửa hàng phù chú này là một người trẻ tuổi. Người này ngước mắt lên nhìn Lộ Dao một cái rồi lạnh nhạt đáp: "Một trăm linh thạch trung phẩm một tấm."
Lộ Dao bày ra vẻ mặt chưa trải sự đời. Thật ra thì quần áo bẩn đã có máy giặt, người bẩn thì tắm là được rồi.
Quả thật không cần phải dùng đến phù chú quý giá. Thật sự không cần.
Lộ Dao lại hỏi thêm giá mấy loại nữa.
Ông chủ kia trông thì có vẻ lạnh nhạt, lúc nói chuyện cũng uể oải không có tinh thần gì nhưng không hề đuổi khách, cũng không có vẻ gì là mất kiên nhẫn.
Tổng kết lại thì phù giấy là rẻ nhất. Những loại phù khắc trên các vật liệu khác như gỗ đào và ngọc thạch là đắt tiền nhất.
Phú chú có tính công kích càng mạnh thì càng đắt tiền. Một tấm Khôi Lỗi phù phải tốn năm mươi linh thạch thượng phẩm lận. Những phù chú phẩm chất tương tự cũng thế.
Lộ Dao đổi qua tiền tệ ở thế giới gốc tính thử, chỉ cảm thấy đắt đến đau cả lòng.
Ngay cả Thanh Khiết phù rẻ nhất kia cũng phải tốn của cô hai mươi tiếng đồng hồ lên mạng lận.
Thật ra thì máy giặt nhà mình đang xài tốt.
Lộ Dao tự thuyết phục bản thân như vậy. Sau đó cô móc điện thoại ra chụp lại một đống ảnh và video rồi kéo Vũ Lăng rời đi.
Vừa ra ngoài đường, Lộ Dao lại nhìn thấy một cửa hàng bán đan dược bên đường nên lại không kiềm chế nổi mà kéo Vũ Lăng vào dạo một vòng.
Linh Đan các rất rộng. Tủ đựng thuốc làm từ gỗ lim đính đầy cả mặt tường, bên trên bày bình sứ nhỏ đủ kiểu đủ dáng.
Thanh Tâm đan, Định Nhan đan, Khởi Mộng đan, Tục Mệnh đan, Đoạn Tình đan,...
Lộ Dao gọi người hầu ra hỏi: "Xin hỏi ở đây có đan dược nào nuốt vào có tác dụng làm dáng người trở nên thon thả không?"
Người hầu trố mắt nhìn Lộ Dao rồi ngơ ngác lắc đầu.
Lộ Dao cụp mắt hỏi tiếp: "Vậy có đan dược nào giúp người dùng tạm thời không thèm ăn nữa không?"
Người hầu lại lắc đầu.
Mặt Lộ Dao đầy vẻ thất vọng: "Sao cái gì cũng không có vậy?"
Người hầu: "..."



Bạn cần đăng nhập để bình luận