Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 707 - Trung thu 22



Chương 707 - Trung thu 22




Trung thu 22
Một đội viên không kìm lòng được nói: “Năng lực thế nào không phải lúc nãy đã được chứng kiến rồi sao? Thằng nhóc đó căn bản không phải là người bình thường.”
Tiết Thiến lạnh lùng cười: “Trông thân thủ của đứa nhỏ thì tôi biết ngay bà chủ của nơi được gọi là cửa hàng dịch vụ chạy vặt này có lẽ cũng giống với trưởng căn cứ của chúng ta, là một người lạnh lùng biến thái, đầy suy tính xấu xa.”
———
Khu vực phía nam thành phố Cao Thăng.
Bên trong một căn nhà kho máy móc vẫn còn nguyên vẹn trên đường Kim Hạnh có một đám người đang bị zombie biến dị đuổi theo.
Đội trưởng Lý Tuý đưa theo số đội viên ít ỏi của mình vội vàng trốn trong một căn phòng kho, căn phòng đó chật chội tối tăm, còn có mùi ẩm mốc lâu ngày gây ra nữa, trên tường có một khung cửa sổ nho nhỏ, nhờ có nó nên mới có vài tia sáng len lỏi vào.
Các đội viên đề giữ cánh cửa kho, hạ thấp giọng hỏi: “Đội trưởng, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?”
Sắc mặt Lý Tuý tối sầm lại: “Có thể chúng ta sẽ không thể ra khỏi đây được, tốc độ và sức tấn công của con zombie đó khác hoàn toàn với zombie bình thường. Nó chắc chắn là zombie biến dị, với năng lực của chúng ta sợ là khó có thể đột phá vòng vây của nó.”
Đội tìm kiếm nguyên vật liệu mà Lý Túy lãnh đạo thuộc căn cứ Lê Minh của thành phố Lục Nghị nằm ngay bên cạnh thành phố Cao Thăng.
Thành phố Lục Nghị là một thành phố vô cùng nhỏ nhưng lại may mắn được sở hữu rất nhiều phong cảnh thiên nhiên.
Trước khi dịch bệnh zombie chưa bùng phát thì thành phố Lục Nghị là một thành phố chuyên về ngành du lịch.
Căn cứ Lê Minh mà Lý Túy đầu quân vào là một căn cứ an toàn mô hình nhỏ mới được thành lập gần đây, đội của họ là đội tìm kiếm nguyên vật liệu đầu tiên.
Gần đây căn cứ muốn xây lại hàng rào điện nên đội tìm kiếm nguyên vật liệu phải tìm kiếm máy móc và vật tư bên ngoài.
Do thành phố của họ không có nhiều nhà máy công nghiệp, thêm vào đó dịch bệnh zombie bùng phát đã hủy đi rất nhiều cơ sở hạ tầng nên nếu muốn gom góp đủ nguyên vật liệu để cung cấp điện năng cho cả một căn cứ càng không phải chuyện dễ dàng gì.
Thành phố của họ không có nhà máy, xí nghiệp nên Lý Túy đã đưa đội viên của mình vượt qua hàng rào biên giới để đến thành phố Cao Thăng phồn hoa rộng lớn này.
Ở đây họ tìm được một nhà kho, vừa định thu gom một số vật liệu sử dụng được thì đã bị zombie biến dị tấn công.
Còn chưa đến mười phút thì cả tiểu đội đã tổn thất gần một nửa số lượng thành viên.
Lý Túy và những đội viên còn lại trốn trong một căn phòng kho chật hẹp, không tài nào nghĩ ra được cách nào để thoát khỏi đây.
Lúc này họ nghe thấy một loạt tiếng chim hót rất lớn, hoàn cảnh căng thẳng tối tăm như thế càng khiến âm thanh ấy trong trẻo hơn, có sức lan tỏa hơn.
Họ không kiềm được ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, lập tức nhìn thấy hai con sẻ tinh đang đậu trên khung cửa sổ trong suốt kia.
Một con thì đang kêu ríu rít, con còn lại thì không biết đang ngậm mảnh giấy gì trong miệng.
Mọi người nhìn sang đó một lúc rồi cũng nhìn đi nơi khác.
Thật sự thì họ không thể nghiên cứu thêm về loài chim sẻ trong tình hình thế này.
Nhưng ai ngờ con sẻ tinh đó lại nhảy tung tăng vào bên trong cửa sổ, ném mảnh giấy kia lại.
Sau khi ném xong chúng vẫn không bay đi ngay mà vẫn đậu lại nhảy tung tăng bên bậu cửa sổ, cứ cách một lúc thì lại kêu lên vài tiếng.
Tiếng kêu của sẻ tinh không hay chút nào, nghe rất ồn ào.
Có vài đội viên không nhịn được nữa nên đã lên tiếng: “Đội trưởng, có thể đuổi chúng đi không? Chúng kêu ồn chết đi được.”
Lý Túy bước sang đó vẫy tay đuổi sẻ tinh đi nhưng hai con sẻ tinh vẫn cứ nhảy trên bậu cửa sổ, trông không hề sợ loài người.
Lý Túy cũng không có tâm trạng chơi đùa với chúng, chỉ đành cúi người xuống nhặt tờ rơi dưới mặt đất lên, ngay khi chuẩn bị vứt đi thì vô tình đọc được nội dung trên đó.



Bạn cần đăng nhập để bình luận