Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1234 -



Chương 1234 -



Giản Tùng đeo vòng lên tay sau đó mở điện thoại lên tải phần mềm đăng nhập xuống, từ từ thao tác theo tờ giấy hướng dẫn.Đó là một cảm giác rất khó dùng ngôn ngữ miêu tả. Rõ ràng là một giây trước cậu ấy vẫn còn ngồi trong phòng ký túc xá vắng vẻ, thế mà sau khi dùng giọng nói kích hoạt vòng tay xong thì bỗng dưng có một cánh cửa mang phong cách cổ xưa xuất hiện trước mặt. Hình như trên cửa có mấy hoa văn chìm, rất giống hoa văn trên chiếc vòng tay.Giản Tùng chần chừ mấy giây rồi tiến lên gõ cửa.Sau một tiếng "két", cánh cửa hé ra một cái khe. Giản Tùng đứng ở ngưỡng cửa thò đầu nhìn vào bên trong, con ngươi hơi co lại.Cảnh tượng đằng sau cánh cửa không hề xa lạ gì với cậu ấy. Bình thường khi chơi [Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới], cậu ấy rất thích đi tới một tòa thành trì của Yêu tộc. Những cửa hàng mọc lên hai bên đường trong thành treo đầy đèn lồng hoa sen màu đỏ rất tinh xảo và sinh động. Lúc này cậu ấy chỉ cần liếc qua một cái đã nhận ra mình đang đứng ở đâu.Điểm khác nhau là trước đây cậu ấy nhìn cảnh tượng này qua màn hình phẳng, phối hợp với tiếng đàn cổ du dương đã thấy đẹp lắm rồi.Mà lúc này những gì xuất hiện trước mặt Giản Tùng là một tòa thành trì theo phong cách cổ xưa, đèn lồng lay động theo gió, người qua lại trên đường đều là những gương mặt vô cùng sống động, âm thanh ầm ĩ bên tai đầy mới lạ, chóp mũi được mùi thơm xa lạ lấp đầy. Giản Tùng chưa bao giờ trải qua khoảnh khắc nào như thế này, cứ như cậu ấy vừa bước chân vào thế giới game thật sự rồi vậy.Thế giới game thật sự ư?Đến cả bản thân cậu ấy cũng rất mâu thuẫn với cách hình dung này. Game thì sao mà có ngoài đời thực được?Không phải các chi tiết trong game giống ngoài đời thật mà là thế giới game này chẳng khác gì một thế giới thật.Đúng rồi!Lúc nãy cậu ấy... Hình như cậu ấy đang thử trải nghiệm game thực tế ảo!Đúng thế, game thực tế ảo!!!Giản Tùng bừng tỉnh hiểu ra. Đây chính là thực tế ảo à?Trải nghiệm trên toàn giác quan như thị giác, thính giác, khứu giác và xúc giác này thật sự y như game thực tế ảo mà cậu ấy tưởng tượng.Không! Phải nói là hơn cả những gì cậu ấy tưởng tượng mới đúng!Để xác nhận mình đã thật sự tiến vào trò chơi, Giản Tùng quyết định lui ra ngoài cái đã. Sau khi lấy lại tinh thần, cậu ấy nhận ra quả nhiên mình vẫn đang đứng trong phòng ký túc xá quen thuộc.Nhất thời Giản Tùng chìm đắm trong cảm xúc phân vân mãnh liệt, vừa muốn chia sẻ nỗi khiếp sợ và kích động của mình cho người khác ngay lập tức, vừa muốn quay trở lại game tiếp tục trải nghiệm cảm giác kích thích mà game thực tế ảo mang lại.Sau nửa phút bối rối, cuối cùng sự tò mò đã chiến thắng khát khao chia sẻ trong lòng Giản Tùng. Thế là cậu ấy đăng nhập vào [Phù Sinh] bản thực tế ảo một lần nữa.Trong bản thử nghiệm này, thường thì dữ liệu nhân vật của người chơi sẽ được sao chép vào vòng đeo tay. Người chơi có thể chọn tiếp tục sử dụng nhân vật gốc hoặc tạo nhân vật mới.Điều thu hút Giản Tùng nhất trong [Chuyện Lạ Phù Sinh Lục Giới] chính là đồ hoạ tinh mỹ sống động. Bây giờ có bản thực tế ảo, cậu ấy hoàn toàn không còn tâm trạng mà thăng cấp nữa, chỉ muốn nhanh chóng đi khám phá những cảnh tượng quen thuộc trong game.Ba chiều và hai chiều mang lại cho người chơi cảm giác hoàn toàn khác nhau.Lần này Giản Tùng bước qua cánh cửa không chút do dự, sau đó cậu ấy háo hức mong chờ tiến vào thành trì Yêu tộc ồn ào náo nhiệt.Khung cảnh đường phố này trước đây Giản Tùng đã từng thưởng thức cẩn thận qua màn hình máy tính rồi. NPC và người chơi nhanh chóng lướt ngang qua người cậu ấy, bầu không khí xung quanh trông có vẻ rất kỳ dị, mang lại cho cậu ấy cảm giác như bạn cũ xa cách lâu ngày đột nhiên gặp lại vậy, vừa xa cách vừa lạnh nhạt vừa mới lạ.Cửa hàng ven đường và các sạp hàng rong đều đang mở cửa buôn bán, tiền tệ là tiền lưu hành trong game, còn có thể trực tiếp mua linh thạch nữa, thức ăn có thể cho thẳng vào miệng ăn, thảo dược, đan dược, vật liệu luyện chế vũ khí cũng được bày bán khắp nơi. Các vật phẩm phẩm chất khác nhau chỉ cần liếc qua là nhận ra ngay... Đây là trải nghiệm mà trước đây khi chơi game cậu ta chưa từng được nếm thử. Giản Tùng giống như chú chó nhỏ mừng rỡ chạy tới chạy lui trên đường chính.



Bạn cần đăng nhập để bình luận