Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 295 - Hai người còn đánh nữa thì sẽ cho vào danh sách đen 4



Chương 295 - Hai người còn đánh nữa thì sẽ cho vào danh sách đen 4




Hai người còn đánh nữa thì sẽ cho vào danh sách đen 4
Nhưng chuyện này nếu nói ra thì Yêu tộc là người mất mặt hơn.
Lộ Dao chỉ muốn Vũ Lăng nhanh chóng đưa Cơ Trang đi nên tiện miệng báo đại một con số.
Rõ ràng Vũ Lăng cũng không muốn ở lại đây lâu nên đã vứt cho Lộ Dao một túi càn khôn đầy linh thạch rồi quay người rời đi.
Cơ Trang nghe Vũ Lăng nói đã tìm được tung tích của Ngọc Dao tiên tử thì trước khi rời đi còn quay đầu lại nhìn Lộ Dao lần nữa.
Lộ Dao tiện tay ném túi càn khôn cho Bất Độc, tay cầm ma trượng niệm chú và vẽ trận pháp trong không trung.
Ánh sáng của ma pháp trận bao trùm lấy Tiệm Internet, những mảnh vỡ vụn rơi khắp nơi dưới đất bay lên, từ từ phục hồi lại như cũ trước ánh mắt kinh ngạc của chúng yêu ma.
Chỉ là tán cây bồ đề bị gãy không thể dùng ma pháp tu sửa lại được, vẫn còn đang nằm một bên.
Trước đây Lộ Dao có một cảm giác mơ hồ thoáng qua, chỉ khi ở trong phạm vi cửa hàng thì ma pháp của cô mới có thể phát huy được bình thường, đi ra khỏi tiệm net, đặt chân lên đại lục Phù Thế thì ma lực sẽ trở nên yếu đi, thậm chí có lúc còn vô hiệu nữa.
Trước đây Bất Độc không cách nào đặt chân lên đại lục Phù Thế, Lộ Dao đoán đây cũng là sự trói buộc của Thiên Đạo.
Những tổn thất trong tiệm đã được sửa chữa xong, tạm thời Lộ Dao không cần quan tâm những nơi trần nhà bị thổi bay, những lời nói lúc nãy khiến cô cảm thấy rất thoải mái, lúc này cũng khó tránh phải an ủi những khách hàng đang hoảng sợ kia.
Trì Cửu Mộng thấy Lộ Dao không tu sửa lại thân cây bồ đề thì trở tay một cái, một chiếc tẩu thuốc màu xanh xuất hiện.
Nàng ấy huơ tay, ngọn nến đỏ rực trong chiếc đèn lồng trên trâm cài bay ra ngoài, đáp xuống tẩu thuốc, một làn khói màu xanh lượn lờ bốc lên, hóa thành một tán cây bám lên đỉnh cây bồ đề, khiến nó trông như chưa từng chịu tổn hại gì cả.
Trì Cửu Mộng bước về phía trước, cúi đầu hành lễ: “Lúc nãy đã mạo phạm bà chủ rồi, Cửu Mộng dùng nóc nhà để đền bù. Mặc dù nó chỉ là ảo ảnh nhưng không khác gì với vật thật cả, vừa có thể che được mưa gió.”
Lộ Dao ngẩng đầu nhìn một lúc lâu, Trạch Duyên từng nói Trì Cửu Mộng là đại yêu của núi hoang, sở trường là huyễn thuật, xem ra năng lực của nàng ấy đúng là không bình thường.
Lộ Dao nói chuyện không khách sáo tí nào: “Cửa tiệm nhỏ này cũng không tiếp nổi khách quý như bà chủ Trì đây. Như vậy cứ xem như hai bên không còn nợ nần gì nhau nữa, mời về cho.”
Lần trước khi rời khỏi biển Giọt Lệ, Lộ Dao đã tặng phiếu ưu đãi và trục cuốn truyền tống cho Trì Cửu Mộng.
Nhưng nàng ấy mãi không đến.
Bây giờ nàng ấy đến lại muốn gây chuyện.
Vốn Trì Cửu Mộng không có hứng thú gì với cửa hàng nhỏ của Lộ Dao, nhưng mấy ngày đây ở Nghê thành lại nghe không ít khách hàng thảo luận về tiệm net ở núi Bất Tiên nên nàng ấy đã có hứng thú với nó, sau đó bèn lấy phiếu ưu đãi và trục cuốn của Lộ Dao ra.
Lúc Trì Cửu Mộng đến Lộ Dao không có ở cửa hàng, nhưng đúng lúc bên phải chỗ ngồi của nàng ấy lại có một con nhện tinh.
Tính cách con nhện tinh đó rất thẳng thắn dẻo miệng, còn là khách quen của tiệm net nữa, nàng ấy đã nói rất nhiều chuyện vui của tiệm cho Trì Cửu Mộng nghe, Trì Cửu Mộng vừa định lên mạng thử thì đã bắt gặp Yêu Hoàng và Ma Tôn đang tranh chấp với nhau.
Vốn Trì Cửu Mộng cũng chỉ muốn xem kịch hay mà thôi, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được đã châm một ngọn lửa lên, không ngờ bà chủ Nhân tộc đây lại cứng rắn như thế, lần này đã đắc tội với người ta rồi.
Vốn Trì Cửu Mộng nghe nhện tinh ấy nói chuyện như thế nên đã bắt đầu tò mò về thứ gọi là internet này rồi, nàng ấy đến gần Lộ Dao, chuẩn bị lôi kéo làm thân.
Toàn Phong và Ma Bảo bước ra khỏi quầy bar, một trái một phải chặn Trì Cửu Mộng lại.
Ma Bảo: “Lộ Dao ở nhà nghỉ rách nát của ngươi mới bị giao yêu bắt đi, ta còn chưa tìm ngươi để tính sổ, còn có lòng tốt tặng ngươi phiếu ưu đãi và trục cuốn truyền tống. Còn ngươi thì đúng là có tình có nghĩa, ngươi đến cửa hàng của nàng còn muốn dùng gương Tiền Trần để soi nàng nữa chứ. Da mặt của Yêu tộc các ngươi đều dày như vậy sao?’
Trì Cửu Mộng ngại ngùng không dám ngẩng đầu lên: “…”
Giảo Nương đứng bên cạnh nghe thấy thế thì gương mặt lại hiện lên sự hổ thẹn: “Xin lỗi, là lỗi của ta, ta không nên bắt Lộ Dao về biển Giọt Lệ. Nàng ấy đúng là một người rất tốt.”
Trì Cửu Mộng nghiêng đầu nhìn sang phía quầy bar, đã nói là quên chuyện gì mà, vì vậy lập tức quay người nói với Giảo Nương: “Tạ Tử Lê có đến nhà nghỉ Trùng Đăng tìm ngươi đấy.”
Giảo Nương vô cùng ngạc nhiên: “Tử Lê đến tìm ta sao? Nó không về Tạ gia à?”
Trì Cửu Mộng lắc đầu: “Ta cũng không rõ. Hắn tìm ngươi khắp cả thành, sau đó hình như bị người của Linh Tiêu kiếm phái đón đi rồi.”
Giảo Nương rũ mắt: “Như vậy càng tốt.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận