Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1386 -



Chương 1386 -



Thí Thần kế nhiệm cái gì chứ, rõ ràng chỉ là một món hàng nhái kém chất lượng. E rằng đám người kia muốn mời Tang Cách đến Phục Thần Điện để tước đoạt thứ gì đó từ Thí Thần đương nhiệm, sau đó cho thứ hàng nhái này dùng thì có.Phòng giam trong cùng ở tầng tám mươi mốt Phục Thần Điện.Xá Thiên dựa lưng vào vách tường được chế tạo từ nham thạch đen cứng rắn, ngửa đầu ngắm nhìn ô cửa sổ phía trên, một lòng chờ đợi cô gái nghe nói là muốn đến cướp mình.Cái thứ tự nhiên xuất hiện trong đầu anh kia rất thích nói chuyện. Nó lải nhải nguyên một đêm, kể cho anh nghe rất nhiều chuyện xấu của cô gái kia. Anh nghe xong cũng không nhịn được mà nhếch môi cười.Thật kỳ lạ, rõ ràng anh không nhớ nổi dáng vẻ cô gái đó, thế mà ngồi nguyên đêm nghe chuyện liên quan đến cô lại không hề cảm thấy nhàm chán chút nào.Tiểu Mộng nói nhiều mệt nên im lặng hồi lâu, sau đó nó đột nhiên nhắc nhở: "Lại có người tới, có thể người này không có ý tốt, anh phải cẩn thận."Xá Thiên chạm vào chiếc vòng trên cổ, không có vẻ gì là sợ hãi: "Cẩn thận thì cũng có làm được gì đâu?"Hệ thống hiện thực hóa ước mơ thở dài: "Tôi quên mất, anh và bà chủ không giống nhau. Anh là đồ đần."Xá Thiên: "..."Một thần một hệ thống mới nói được mấy câu thì Vận May, Tang Cách và Tuyết Trĩ xuất hiện bên ngoài cửa phòng giam.Tang Cách mặc trường bào màu bạc đại diện cho thân phận y quan của mình, trên vai đeo một hòm thuốc màu đen. Anh ta vừa mở cửa phòng giam vừa nhẹ nhàng chào hỏi Xá Thiên: "Thí Thần đại nhân, lần này ta nghe theo thần dụ của Phạm Thiên đại nhân đến lấy của ngài một phần thần cốt và một bát máu."Hệ thống hiện thực hóa ước mơ kêu lên: "Đám người này muốn làm gì đấy? Sao lại muốn lấy xương và máu của anh?? Không đúng, chẳng phải anh đưa thần cốt cho Lộ Dao rồi sao?"Xá Thiên sờ nhẹ phần xương được bọc trong trường bào màu đen rồi cười nhẹ: "Có lẽ cô ấy thương tôi nên không nhận hết mà trả lại cho tôi mấy khúc."Hệ thống căm hận nói: "Phiền chết đi được! Rõ ràng bình thường kiếm tiền thì lòng dạ ác độc chưa từng mềm lòng, sao đến khi gặp anh lại mềm lòng vậy? Bây giờ thì hay rồi, sắp tạo điều kiện cho đám ác thần này hại người rồi kìa!"Vận May canh gác, lại có cấm chế của Phục Thần Lệnh nên lúc này Xá Thiên chẳng khác gì miếng thịt trên thớt, chỉ có thể mặc cho người khác bắt nạt.Tang Cách đặt hòm thuốc xuống bàn, sau đó mở ra bắt đầu chọn dụng cụ.Anh ta cầm một con dao nhỏ có chuôi màu vàng lên quan sát chốc lát rồi lại đặt xuống, chọn một con dao khác sắc bén hơn: "Thí Thần khác với các vị thần khác nên dùng dao Thiết Hồn thì hợp hơn."Hệ thống hiện thực hóa ước mơ hoảng sợ hỏi: "Dao Thiết Hồn là cái gì?"Xá Thiên: "Là công cụ có thể cắt nhỏ thần hồn. Nếu bị cắt quá nhiều thì có thể ta sẽ không nhớ được cô ấy nữa. Đến lúc đó cậu nhớ nhắc ta nhé."Hệ thống bị dọa sợ sắp khóc đến nơi rồi!Nơi này thật sự là Thần giới ư?Không phải địa ngục à?Tang Cách giơ dao Thiết Hồn lên, từ từ đến gần Xá Thiên."Chiếp..."Một tiếng chim hót đột ngột vang lên giữa không gian. Mấy vị thần xung quanh cũng nghe rõ âm thanh này. Xá Thiên ngẩng đầu nhìn ô cửa sổ hẹp trên vách tường.Một chú chim màu đen đậu xuống bệ cửa sổ, nhẹ nhàng hót mấy tiếng rồi ngoẹo đầu chui vào trong phòng giam, sau đó nó xoay người ngậm đóa hoa hồng vừa đặt xuống lên.Đối với chú chim này, đoá hoa có hơi nặng nên động tác đập cánh của nó hơi quá sức. Nó lảo đảo ngậm hoa bay về phía Xá Thiên.Xá Thiên khó hiểu giơ tay ra nhận lấy hoa.Đó là một đoá hoa hồng với những cánh hoa chồng lấy nhau tầng tầng lớp lớp, được bọc bởi một túi giấy mềm màu trắng và thắt ruy băng màu xanh nhạt.Hơi thở của bóng tối Thâm Uyên ngay lập tức phủ kín căn phòng giam, khiến những người bên trong có cảm giác như đang bị Thâm Uyên nhìn chằm chằm.Vận May, Tang Cách và Tuyết Trĩ không khỏi chấn động.Rắc...Một tiếng động giòn dã vang lên, dao Thiết Hồn trong tay Tang Cách vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ.Cùng lúc đó, giọng nói kích động vui sướng của Tiểu Mộng cũng vang lên trong đầu Xá Thiên: "Là hoa hồng cappuccino há há há há há!!! Bình thường trông Lộ Dao ngay thẳng vậy mà cũng có lúc cợt nhả quá nha! Trước đây không nhìn ra luôn đó!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận