Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1210 -



Chương 1210 -



Không lâu sau, hai nồi chè trôi nước đã thấy đáy, có người đứng dậy, lại bỏ vỏ khoai lang vào nồi.Vỏ khoai lang này không phải chỉ lớp vỏ ngoài của khoai lang, mà là khoai lang rửa sạch cắt thành miếng mỏng, rải vào luộc trong nước đường, nấu cho mềm dai, nhai cũng chảy nước miếng.Lần đầu tiên Lộ Dao ăn vỏ khoai lang luộc nước đường, không kìm được ăn cả một chén nhỏ, bụng cũng đã hơi no căng, lúc về còn cố tình đi vòng đường xa, suốt dọc đường nhìn ngắm không ít cỏ cây hoa lá trong lâm viên.Nửa tháng trước, Dư Tú Lan đến tìm Lộ Dao, xin một tấm thẻ bài.Bà ấy hóa thành một cây mai vàng vào một buổi sáng nọ, đứng thẳng bên đường.Hoa mai ngát hương cả con đường làm tâm trạng Lộ Dao thư thái.Đến nhà lại thấy có một người đứng ở ngoài cửa, thân hình cao lớn, tay cầm một chiếc lưỡi hái đen láy.Cuối cùng anh cũng cởi chiếc áo khoác và sơ mi màu hồng hay mặc thường ngày ra, lần nữa khoác lên chiếc áo choàng đen đại diện cho cái chết.Lộ Dao vịn vào Hải Nguyệt chậm rãi đi qua, ngẩng đầu quan sát Lục Minh Tiêu: “Đến lúc rồi à?”Lục Minh Tiêu không nói gì, giơ lưỡi hái chém xuống đầu Lộ Dao.Lộ Dao đứng yên tại chỗ, khóe môi như cong lên một nụ cười mỉm, giơ tay nắm lấy lưỡi hái chém xuống.Một tiếng leng keng vang lên, lưỡi hái đen láy trong tay Lục Minh Tiêu đứt lìa theo tiếng vang.Lộ Dao tùy tiện vung tay một cái, vứt lưỡi hái màu đen đứt đoạn xuống đất.Sắc mặt của Lục Minh Tiêu không hề thay đổi, bước sang một bên, con ngươi màu đỏ tỏa sáng rực rỡ, anh bất lực lắc đầu: “Lặng lẽ thăng cấp, kẻ giết thần nhỏ bé đã không làm được gì bà, chỉ có thể chờ đợi Thần Điện chí cao gấp rút chi viện.”Lộ Dao nở nụ cười rực rỡ, mái tóc bạc khôi phục lại thành màu đen, làn da chảy xệ dần trở lại như trước, cơ thể lom khom cũng đứng thẳng tắp, nhẹ bẫng trở lại, nếp nhăn trên mặt phai mờ từng vết.Lộ Dao chậm rãi đi đến cửa tiệm, mỗi bước đến gần, trên cửa truyền đến một tiếng vang, trên cánh cửa trong suốt dần hiện ra vết nứt hình mạng nhện dày đặc.Lộ Dao giơ tay nhấn nhẹ vào hư không, vết nứt kia hoàn toàn nứt toạc, cùng với đó hạn chế của Tinh Môn cũng đã bị phá.Lộ Dao cất bước, muốn đi vào cửa.Lục Minh Tiêu nhìn theo bóng lưng của cô, đáy lòng vô thức thấy hơi trống vắng, chợt tiến lên một bước: “Hy vọng vẫn có thể gặp lại cô.”Chắc là trong mấy chục năm làm kẻ giết thần Xá Thiên, đây là lần đầu tiên Lục Minh Tiêu thản nhiên bày tỏ nỗi nhớ dành cho cô.Lộ Dao nghiêng đầu, mặt mày vui vẻ: “Chỉ cần cậu muốn, không gì không được.”Vừa dứt câu, Lộ Dao quay người bước vào cửa hàng.Lệnh cấm của Tinh Môn đã biến mất, bước qua cánh cửa này là có thể về nhà.Lục Minh Tiêu vẫn nhìn theo bóng lưng cô, môi nở nụ cười như có như không.Lần này không thể giết thần mới, đưa điểm yếu tuyệt vời này vào tay Phạm Thiên, dù vẫn còn một phần mười nghìn cơ hội gặp lại thì có lẽ vị thần mới tỏa sáng muôn phương khi ấy và kẻ giết thần bị giáng xuống làm tù nhân, e là cũng không còn khả năng tâm sự chuyện xưa nữa.So với sự rỗng tuếch khô khan hơn nghìn năm, Xá Thiên không hề cảm thấy sự tiêu tan này có gì tiếc nuối.Lộ Dao bước vào Tinh Môn rồi quay người đi ra ngoài lại, trước mắt đã thấy con đường tồi tàn quen thuộc của khu phố thương mại.Âm thanh nhắc nhở của hệ thống đã lâu không gặp lập tức vang lên —[Thành công trở thành tín ngưỡng mới của người dân ở Vùng đất vô thần, chúc mừng bà chủ, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, lập tức có thể đến thế giới tiếp theo!]Nghĩ lại thấy vô số trải nghiệm cuộc đời của con người không hề vô nghĩa, như lần này đây, vô số cái chết đã tích lũy ra một kết quả đáng sợ — Cuối cùng cô vẫn không thể tìm thấy tín ngưỡng cho người dân ở Vùng đất vô thần, nhưng lại hóa thành tín ngưỡng của họ.Người dân ở thị trấn Đồng Hoa không tin vào thần linh, không tin vào số phận mà chỉ tin vào bà cụ Lộ Dao ở cửa hàng cho thuê người máy.[Ding dong! Bà chủ hoàn thành nhiệm vụ bậc S, mở khóa không gian thế giới gốc, có muốn khởi động cửa hàng mới không?]Lộ Dao giật mình, đôi chút cảm khái vừa dâng đã bị cơn hoảng sợ này làm mất hết: [Đây chính là phần thưởng đặc biệt của nhiệm vụ ẩn?]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ nghiêm túc: [Tôi cũng không ngờ là phần thưởng như thế này. Sao vậy, cô không thích à?]Lộ Dao: [Thế giới gốc, là thế giới của tôi? Thành phố Dao Quang?]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Đúng.]Lộ Dao: [Có thể bán phế phẩm trong kho hàng không?]Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: [Tinh Môn của thế giới gốc khởi động có tính chất và chức năng hoàn toàn giống với Tinh Môn của những dị giới khác. Chỉ cần có khách chịu mua thì bất kỳ món đồ nào trong dị giới khác hay kho hàng cá nhân đều có thể làm sản phẩm bán tại thế giới gốc.]Lộ Dao nhớ ra mười triệu đồng đồng hoa cô bỏ ra để đi qua Tinh Môn lần trước, vẫn thấy xót tiền đến khó thở.Cô lập tức nói: [Dĩ nhiên tôi muốn mở cửa hàng rồi, mở trang quản lý cửa hàng lên, tôi muốn xem tình hình tài chính hiện tại trước.]



Bạn cần đăng nhập để bình luận