Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 160 - Hóa ra là bà chủ, đáng ghét! 1



Chương 160 - Hóa ra là bà chủ, đáng ghét! 1




Thành phố Dao Quang, buổi trưa.
Đỗ Minh Diễm vừa mới trò chuyện dự án với nhà đầu tư xong, đang chuẩn bị lát nữa xuống quán ăn nhỏ mới mở dưới tầng ăn thử xem mùi vị thế nào thì điện thoại di động đang đặt trên bàn đột nhiên vang lên một tiếng.
Đỗ Minh Diễm hơi khựng lại trong chốc lát. Đây là âm thanh nhắc nhở "chú ý đặc biệt" mà cô ấy cố ý cài đặt.
Nhà đầu tư đang ngồi đối diện cô ấy lúc này là một người bạn cũ thường xuyên hợp tác, gần đây trong nhà xảy ra chút chuyện nên trông cả người có vẻ mệt mỏi không có chút tinh thần nào.
Người đó phất tay với Đỗ Minh Diễm ra hiệu cô ấy cứ nghe điện thoại đi.
Đỗ Minh Diễm bèn cầm điện thoại lên: "Tổng giám đốc Du, cô ngồi uống trà chờ tôi một chút nhé."
Cửa phòng tiếp khách đóng lại, Du Thục ngửa đầu dựa lưng vào ghế sô pha nhắm mắt nghỉ ngơi trong chốc lát.
Đỗ Minh Diễm cầm theo tai nghe bluetooth nhanh chân đi vào nhà vệ sinh.
Sau khi trở thành khách hàng VIP của khu phố thương mại, ngày nào Đỗ Minh Diễm cũng như được mở ra cánh cửa đến thế giới mới.
Mỗi cửa hàng trong khu phố thương mại có phong cách cực kỳ khác nhau.
Cửa hàng đồ ăn nhanh thần bí từ trước đến giờ chỉ đăng bài chia sẻ những món ăn ngon.
Tiệm nail vừa thời thượng vừa hài hước, nội dung lại cực kỳ quái dị. Từ móng tay, ma pháp cho đến móng tay chiến đấu. Đỗ Minh Diễm nhìn cái nào cũng động lòng.
Cửa hàng Blind Box thì vừa mang lại bất ngờ vừa thiết thực. Trừ chia sẻ hình ảnh rút blind box ra thì hằng ngày bọn họ còn đăng video làm ruộng khai hoang đất đai, xây dựng thành phố giữa đống hoang tàn đổ nát nữa, cực kỳ có cảm giác nhập vai chơi trò chơi xây dựng.
Cửa hàng Lông Xù thì đơn giản là thiên đường của hạnh phúc. Gần đây nội dung được chia sẻ từ cửa hàng này bắt đầu trở nên có nội dung ngắn. Không biết là ý kiến của ai mà đám hải cẩu mập đã tạo ra một vở kịch ngắn có tên . Mỗi ngày lên xem một hai phút cũng rất đã nghiền.
Rạp chiếu phim thì chia sẻ phản hồi của khách xem phim ở triều Đại Vũ, cũng khá là thú vị.
Thỉnh thoảng lại có thước phim được quay trên đường. Xem cảnh tượng người thời xưa mặc cổ trang uống trà, ăn cơm và dạo phố rất hấp dẫn.
Trung tâm bổ túc trẻ em sẽ chia sẻ rất nhiều kiến thức liên quan đến tâm lý học và một ít tác dụng thần kỳ của siêu năng lực.
Hồi mới đầu Đỗ Minh Diễm cho rằng "siêu năng lực" chỉ là một cách bọn họ gây cười thôi. Sau này cô ấy đến khu phố làm khách gặp được Bạch Cẩm, lúc về hai người có kết bạn với nhau qua app.
Đến khi hai người quen hơn rồi Bạch Cẩm mới nói cho cô ấy biết rằng chị họ mình làm việc ngay trong trung tâm bổ túc trẻ em. Người của thế giới đó đúng là có siêu năng lực thật, chỉ là bị bà chủ hạn chế nên chỉ có thể phát những video kiểu "tác dụng thần kỳ nho nhỏ của siêu năng lực" này thôi.
Cuối cùng chính là khách sạn mới mở kia. Nó thật sự giống như một vương quốc lego chân thực được con người chế tạo ra vậy. Mỗi lần nhìn thấy là cô ấy lại bị sự dễ thương đó làm cho run rẩy.
Sau khi dần quen với mạng nội bộ, Đỗ Minh Diễm đã cài đặt chế độ "chú ý đặc biệt" cho bà chủ Lộ Dao.
Lộ Dao không hay đăng bài nhưng chỉ cần đăng thì chắc chắn nội dung sẽ rất thú vị.
Âm thanh nhắc nhở vừa rồi trên điện thoại của cô ấy là từ app nội bộ. Bà chủ Lộ Dao đã đăng một bài giới thiệu về dịch vụ mới trên Quảng trường VIP, hiện đã mở cổng hẹn trước.
Đỗ Minh Diễm đeo tai nghe vào rồi nhấn vào thanh nội dung màu trắng xám trên màn hình để một màn hình nhỏ hiện lên.
Hình ảnh vừa xuất hiện, lòng dạ Đỗ Minh Diễm đã tan chảy.
Đây là một tòa lâu đài mini. Toàn bộ hành trình từ tầng một đến tầng ba đều có một con người dẫn dắt tầm mắt người xem. Từ hành lang tầng một đến phòng ăn, phòng trà, phòng vẽ tranh, phòng đọc sách, phòng âm nhạc, trên tường lại có phòng khách, sau lưng có nhà ấm thủy tinh. Tất cả mọi thứ đều cực kỳ phong phú đầy đủ và chi tiết.
Nóc nhà hình vòm màu xanh da trời vô cùng tinh xảo. Mặc dù toàn bộ video không hề có bóng dáng người tí hon nào nhưng nó vẫn thu hút được sự chú ý của các vị khách.
Cảnh quay chuyển một cái, tới một khu nhà mới xây, bên cạnh có một tảng đá đề ba chữ "Suối nước nóng". Ống kính không dừng lại ở chỗ này quá lâu mà nhanh chóng lia sang rừng trúc, hồ nước nóng và căn nhà bằng trúc.
Một giây tiếp theo, một cánh tay nhỏ nhắn trắng như tuyết nhô ra khỏi hồ tắm nước nóng hơi nước mù mịt, gắng gượng khoác lên hàng đá dọc bờ hồ.
Rào...
Ống kính trượt xuống theo độ cong của cánh tay. Cuối cùng Đỗ Minh Diễm cũng không nhịn được nữa mà thét lên một tiếng. Sau khi lấy lại được phản ứng, cô ấy vội bịt chặt miệng, cố gắng hết sức giẫm mạnh chân xuống sàn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận