Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 605 - [Bạn có nhiệm vụ mới!] 3



Chương 605 - [Bạn có nhiệm vụ mới!] 3




[Bạn có nhiệm vụ mới!] 3
Cuối cùng là vấn đề hiệu suất, tuy thành phố Cao Thăng không có kiểu giờ cao điểm đi làm tan tầm kẹt xe gây ảnh hưởng đến hiệu suất chạy vặt, nhưng nhân viên chạy vặt lại có thể gặp đám zombie bất cứ lúc nào, thuộc diện rào cản bằng người.
Lấy hai đơn chạy vặt Lộ Dao vừa hoàn thành xong làm ví dụ, từ nhận đơn đến đưa đối tượng chạy vặt về điểm đến an toàn mất gần một tiếng đồng hồ.
Nâng cao hiệu suất lên cực đại trong khoảng thời gian ngắn là việc làm không thực tế lắm, cách đơn giản nhất vẫn nên tăng số lượng đơn hàng của khách, rồi tăng thêm nhân viên chạy vặt.
Lộ Dao tính toán trong lòng, bỗng dưng nhận được liên lạc từ Chương Thư.
Lộ Dao đeo máy truyền tin nguyện lực riêng của nhân viên chạy vặt, giống vòng tay u linh và danh thiếp nguyện lực, máy truyền tin cũng lấy nguyện lực của Lộ Dao làm nền tảng, có thể tiến hành liên lạc lâm thời với nhân viên chạy vặt khác trong cửa hàng và trong phạm vi nguyện lực bao phủ.
Nguyên lý của máy truyền tin nguyện lực tương tự máy truyền tin thực tế ảo của thành phố Minh Nhật, Lộ Dao đến thành phố Minh Nhật một chuyến, trừ đón Thống Thống về ra thì cũng biết thêm không ít đồ vật và công nghệ thú vị.
Giọng của Chương Thư vang trong máy truyền tin: “Bà chủ, trùng hợp Harold cũng ở gần thành phố, năm đơn hàng đón người vừa đặt đã giao hết cho Harold rồi. Bên này có một đơn hàng mới cần cô đi một chuyến.”
Lộ Dao: “Harold chạy xe đạp điện đi đón năm người hả?”
Chương Thư: “Cậu ấy nói cậu ấy có thể giải quyết.”
Lộ Dao thầm biết Chương Thư cũng hết cách với Harold, bèn nói: “Được, lát nữa tôi hỏi anh ấy sau, cô gửi đơn hàng mới qua đi.”
Đơn hàng chạy vặt mới là lấy thuốc ở một phòng khám gần đây, khách đặt đơn tên Trương Thư Lan, điểm đến là khu chung cư đối diện cửa hàng dịch vụ chạy vặt.
Lộ Dao bảo hệ thống tra bản đồ tìm lộ trình thích hợp, cô muốn tiện đường đi giao danh thiếp Khương Nghệ Phỉ đặt luôn.
Đơn hàng này vốn định bảo Harold đi giao, nhưng hắn đã nhận đơn khác rồi nên chỉ có thể để cô đi.
Theo quy tắc điều phối đơn hàng, đơn hàng của Khương Nghệ Phỉ trước đơn hàng lúc nãy, thứ tự đơn ở trước cũng hợp lý.
Cũng may là chỉ có giao đồ, không làm lỡ quá nhiều thời gian.
Lộ Dao ra khỏi khu chung cư Quan Âm, lên xe chạy mới liên lạc với Harold.
Lộ Dao: “Tình hình thế nào?”
Một lát sau Harold mới nói chuyện: “Đón được người rồi, mới rời khỏi từ phía sau siêu thị.”
Lộ Dao ngạc nhiên: “Năm người đi chung?”
Harold: “Phải. Lúc tôi đến họ bị zombie bao vây, có hai người suýt bị cắn, không đi chung sợ không sống nổi tới lúc tôi đi chuyến thứ hai đâu.”
Lộ Dao: “... Nói chuyện có thể nói khéo chút.”
Harold: “Họ đang ôm nhau khóc kia kìa, ăn mừng sống sót, không nghe thấy.”
Lộ Dao: “... Anh chạy xe đạp điện chở năm người?”
Đầu dây bên kia của máy truyền tin chợt im bặt.
Lộ Dao: “Alo? Nói gì đi.”
Harold hết cách, giọng nói hiển nhiên không còn tự tin như lúc nãy nữa: “Ôi, tôi đưa họ về điểm đến trước rồi về nói với cô sau.”
Lộ Dao nhíu mày, hơi lo là Harold dùng ma pháp, nhưng lại thấy với năng lực của bé rồng đen, cho dù có dùng chắc cũng không bị phát hiện ra đâu.
...
Khu chung cư Bình An.
Tống Húc và Đường An Kỳ sống ở tầng ba, kế bên là Chu Minh Dương và Khương Nghệ Phỉ.
Khu chung cư này không sánh bằng khu chung cư Quan Âm, nhà ở khá cũ kỹ, người dân vốn sống ở đây đa phần là người lớn tuổi, lúc bùng chuyện họ trốn không kịp, hầu hết nhà trong khu chung cư đều bỏ trống.
Lúc đó Tống Húc và Đường An Kỳ chạy trốn đến khu chung cư này, sau đó phát hiện có khá ít hộ dân sống bên trong, lại vì khu chung cư cũ không bắt mắt nên rất ít người nhìn trúng, trái lại bớt đi rất nhiều rắc rối, nên họ đã ở lại đây.
Tống Húc về đến nơi ở bèn đi tìm Đường An Kỳ, nói chuyện cậu ấy gặp được Lộ Dao với cô ấy.
Đường An Kỳ không khỏe, ở nhà một mình lại không dám ngủ sâu bèn đắp chăn nằm trên sô pha.
Nghe Tống Húc nói Lộ Dao đang chạy vặt còn tiện tay cứu Khương nghệ Phỉ và Chu Minh Dương, sau đó lại kể Khương Nghệ Phỉ mua danh thiếp của Lộ Dao, lát sau sẽ giao tới nhà.
Đường An Kỳ bật ngồi dậy: “Lộ Dao có nói khi nào tới không?”
Tống Húc: “Chị ấy nói sẽ giao đến trong vòng một tiếng, Khương Nghệ Phỉ về tìm vòng tay vàng của cô ấy. Sao vậy em?”
Đường An Kỳ không thể tin nổi nhìn Tống Húc: “Anh không nghĩ là chúng ta cũng cần dự trữ vài tờ sao?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận