Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 489 - Trông giống đến nhập hàng đi bán hơn 5



Chương 489 - Trông giống đến nhập hàng đi bán hơn 5




Trông giống đến nhập hàng đi bán hơn 5
Hoạt động trải nghiệm buổi chiều bắt đầu từ một giờ ba mươi. Sau khi đăng ký ở quầy lễ tân, khách hàng có thể hoạt động tự do, chỉ cần có mặt trong cửa hàng trước khi bắt đầu trải nghiệm là được, tránh việc để những người ở lại cửa hàng phải chờ đợi sốt ruột.
Lộ Dao bảo Cam Kình và Trần U quét dọn phòng học, còn mình thì dẫn Lưu Tịnh và Thái Ngữ Tinh tới kho hàng sắp xếp lại nguyên liệu cần dùng cho giờ học tiếp theo.
Tình hình nguyên liệu tiêu hao nhiều hơn Lộ Dao dự đoán, có điều cửa hàng vừa mới khai trương, buôn may bán đắt như này là chuyện tốt, trong kho cũng đã trữ sẵn hàng rồi nên tạm thời cô không cần lo lắng.
---
Khu phố phía Nam phố U Linh.
Tống Văn và bà nội Hứa mỗi người xách hai chồng hộp đựng hoành thánh, bánh bao và bánh rán xuống xe. Hoành thánh là do bà nội Hứa làm, còn bánh bao và bánh rán là đổi với những vị khách khác trong phòng học.
Một bát hoành thánh có thể đổi được ba cái bánh bao hoặc ba cái bánh rán.
Tống Văn đổi với người ta mười tám cái bánh bao và mười tám cái bánh rán, để lại phần mình và bà nội rồi còn dư nữa thì chuẩn bị đưa ra bán hết.
Hai bà cháu đi tới ngã tư hôm qua bán bánh ngọt cốc giấy, bày đồ ăn ra rồi bắt đầu rao hàng.
"Bánh bao lớn mới ra lò đây, bánh bao đậu đỏ thơm ngọt, bánh rán vỏ giòn nhân nhiều, hoành thánh thịt tươi ngon nóng hổi, thức ăn đặc biệt phòng bị lạc nhân tính đây. Chín mươi chín đồng u linh, món nào cũng chín mươi chín đồng u linh, số lượng có hạn, bán xong đi liền!"
Phòng bị lạc nhân tính á?
Trò cười chết người gì vậy?
Người đi ngang qua chỉ cảm thấy bầu không khí trên con phố này càng ngày càng hiểm ác, ngay cả chiêu lừa gạt cỡ này mà cũng có kẻ nghĩ ra được.
Tống Văn không thèm quan tâm đến ánh mắt của người đi đường. Cậu ta bẻ một cái bánh bao đậu đỏ ra chia cho bà nội một nửa, sau đó một già một trẻ ngồi bên đường vừa ăn bánh bao vừa trò chuyện.
Thật ra thì sáng nay bọn họ đã ăn no ở cửa hàng DIY rồi, đây chỉ là một chiến lược để bán hàng mà thôi.
Thức ăn làm ra từ nguyên liệu của cửa hàng DIY không thơm nức lòng như mấy món hàng bên đường ở phố U Linh, cũng không có hiệu ứng hương bay khắp phố gì cả, nhìn vẻ bề ngoài rất bình thường không có gì lạ, thế mà Tống Văn và bà nội Hứa chỉ mới ngồi bên đường chưa bao lâu đã sắp bán hết rồi.
Phương Tòng vừa đi ra khỏi tòa nhà văn phòng ban quản lý khu Nam thì thấy Trần Huy Sinh xách hai cái túi về. Anh ta hơi nhíu mày hỏi: "Cái gì vậy?"
Trần Huy Sinh nhếch mép cười: "Vừa rồi tôi thấy có hai bà cháu đứng bên đường bán hoành thánh, bánh bao và bánh rán, trông cũng ngon nên mua hai suất về."
Trần Huy Sinh không dám nói ra từ quảng cáo "phòng bị lạc nhân tính" kia.
Sau khi Lưu Tịnh rời khỏi ban quản lý khu Bắc, Trần Huy Sinh bắt đầu hợp tác với Phương Tòng ra ngoài làm việc.
Mới vừa rồi ngay lúc đang đứng chờ Phương Tòng ở ven đường, đầu Trần Huy Sinh bỗng trở nên mơ mơ màng màng, sau đó anh ta bất chợt nghe tiếng rao hàng truyền tới từ phía ngã tư, bấy giờ mới chợt giật mình tỉnh lại.
Trần Huy Sinh rất sợ hãi, lại nghe người ta rao mấy chữ "phòng bị lạc nhân tính" nên lập tức đi qua đó mua luôn hai suất.
Thật ra anh ta không tin thật sự có đồ ăn có thể phòng bị lạc nhân tính đâu, có điều dù sao cũng trưa rồi, đằng nào cũng phải ăn nên mua ăn luôn.
Tâm trạng của Phương Tòng có vẻ không được tốt lắm. Anh ta không nói nhiều, chỉ im lặng nhận lấy túi giấy rồi tìm một chỗ râm mát ngồi xuống: "Ăn xong chúng ta trở về."
Trần Huy Sinh cũng ngồi xuống, còn thuận miệng hỏi: "Chuyện vẫn chưa giải quyết à?"
"Ừ..." Phương Tòng ngại bát hoành thánh nóng phỏng tay nên vừa trả lời vừa tiện tay đặt xuống bên chân rồi cho bánh bao lên miệng cắn trước. Sau đó giọng nói của anh ta chợt kéo dài âm đuôi, ánh mắt cũng khựng lại nhìn chòng chọc vào một chỗ, cả người cứng đơ gần như không nhúc nhích.
Trần Huy Sinh quay sang, thấy anh ta như vậy thì bị dọa giật cả mình: "Phương Tòng?"
Phương Tòng cắn mạnh hai miếng bánh bao, sau đó lại cầm bánh rán lên nhét vào miệng, nhai nhồm nhoàm mấy cái rồi quay sang túm lấy Trần Huy Sinh hỏi: "Vừa rồi anh nói mua những món này ở đâu cơ?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận