Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1380 -



Chương 1380 -



Hệ thống hiện thực hóa ước mơ tan vỡ: "Không phải chứ không phải chứ? Lại nữa à? Hai người đủ rồi đó nha! Lúc thực hiện ước nguyện cho anh thì Lộ Dao mất trí nhớ, vất vả lắm mới hoàn thành ước nguyện cho anh, bây giờ đến lượt Lộ Dao ước nguyện thì anh lại mất trí nhớ là sao??"Xá Thiên cúi đầu thật thấp, dùng tay đỡ trán, vẻ đau khổ và ngờ vực loé lên trong mắt.Từ khi tỉnh lại ở Phục Thần Điện đến giờ, trí nhớ của anh khuyết mất rất nhiều chỗ. Những mảnh ký ức còn lại không hề ăn nhịp với nhau chút nào.Không chỉ có vậy, trong đầu anh còn có thêm một thứ rất ồn ào.Xá Thiên vốn không định để ý tới thứ kia, nhưng dù có không để ý thì tình hình cũng chẳng khá hơn chút nào. Nó vẫn luôn lải nhải trong đầu anh.Mà khi nó nhắc tới một cái tên, cơ thể anh lại vô thức phản ứng trước cả khi não kịp suy nghĩ.Lộ Dao.Khi nghe thấy cái tên này, tim anh vô thức co mạnh, không kiềm chế nổi mà nảy sinh cảm giác đau đớn tuyệt vọng từ tận sâu trong linh hồn.Hệ thống hiện thực hóa ước mơ phát hiện ra dáng vẻ anh có gì đó sai sai nên căng thẳng hỏi: "Lục Minh Tiêu, anh sao vậy? Khó chịu chỗ nào hả?"Xá Thiên ngửa đầu dựa lưng vào vách đá lạnh như băng, im lặng hồi lâu mới lên tiếng lần nữa: "Lục Minh Tiêu là ai nữa vậy?"Hệ thống hiện thực hóa ước mơ đau đớn kêu lên: "Sao ngay cả bản thân mà anh cũng không nhớ vậy?!"Một số hình ảnh xa lạ hiện lên trong đầu Xá Thiên. Những đường cong màu vàng quấn quanh một bóng người mềm mại ấm áp. Cô đi từ ngoài cửa vào, tiến tới trước mặt anh rồi nhẹ nhàng hỏi: "Lục Minh Tiêu, anh sao vậy? Có phải anh đói không? Em mua được xương sườn tươi lắm nhé, tối nay cho anh ăn sườn kho nhé."Hình như đó là chuyện đã xảy ra từ rất lâu trước kia. Xá Thiên không nhớ nổi tại sao lúc đó mình không vui, chỉ biết là trong lòng vô cùng khó chịu.Tình cảm có sâu sắc đến mấy, quá khứ có nuối tiếc đến mấy rồi cũng sẽ dần tan biến trong thời gian vô tận.Mấy nghìn năm qua anh đã quen với việc này rồi.Nhưng đã từng có một sự tồn tại vừa yếu ớt vừa ấm áp chậm rãi kề sát vào anh, định dùng một đĩa sườn kho để chải vuốt cơn tức trong lòng anh.Anh không thấy rõ mặt cô, nhưng chỉ việc nghe thấy giọng nói đó thôi cũng đủ để làm anh vui sướng rồi.Hồi lâu sau Xá Thiên mới hỏi Tiểu Mộng: "Lục Minh Tiêu... là ta à?"Hệ thống hiện thực hóa ước mơ đứng phắt lên: "Đúng đúng! Anh nhớ ra rồi hả?"Xá Thiên: "Vậy Lộ Dao... là ai?"Hệ thống lại ỉu xìu, tiếp tục đeo chiếc mặt nạ đau khổ lên. Chốc lát sau nó lại bò dậy đáp qua loa: "Lộ Dao là một cô gái xấu xa. Cô ấy rất thích anh, vì muốn có được anh mà không tiếc trở thành kẻ địch của cả Thần Ma giới. Chẳng bao lâu nữa cô ấy sẽ đích thân tới Thần Ma giới cướp anh tới nhân gian cho mà xem."Muốn điên thì phải điên cả đám!!!Xá Thiên nhíu mày, trầm tư suy nghĩ rồi ngửa đầu nhìn lên trần: "Lộ Dao là phàm linh à?"Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: "Không không không, cô ấy rất lợi hại, tôi đoán rằng cô ấy còn lợi hại hơn cả Phạm Thiên nữa cơ."Xá Thiên chợt ngẩng đầu nhìn ô cửa sổ lớn chừng bàn tay kia, trong lòng dần bình tĩnh trở lại.Hệ thống chờ hồi lâu, chẳng hiểu sao lại cảm thấy hình như phản ứng của Xá Thiên không giống những gì nó đoán lắm.Nó không khỏi hỏi dò: "Trông anh có vẻ... Vui ha?"Xá Thiên hoàn hồn: "Không."Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: "... Anh đừng có lừa tôi, rõ ràng là anh đang rất vui mà. Có phải anh nhớ ra chuyện gì rồi không?"Không ai trả lời nó.Một lát sau, giọng nói bỉ ổi của hệ thống lại vang lên lần nữa: "Chắc chắn anh đã nhớ ra chuyện gì đó rồi. Tôi rất nhạy cảm với sự thay đổi cảm xúc đấy nhé. Cả cảm xúc của Lộ Dao cũng không gạt được tôi đâu."Xá Thiên liếc nhìn cửa sổ, hình như anh vừa thấy một chú chim màu đen lướt ngang qua thì phải. Chốc lát sau anh thản nhiên đáp: "Ta chờ cô ấy tới cướp ta."Hệ thống hiện thực hóa ước mơ: "Hả?"Lúc hệ thống ra đời thì dáng vẻ Lục Minh Tiêu chưa thành ra ngơ ngốc như này. Sau đó nó lại ở bên bà chủ trải qua rất nhiều chuyện, tầm nhìn không ngừng mở rộng nên bây giờ thấy dáng vẻ thẳng thắn đến khó hiểu này của Xá Thiên, nó không khỏi nhớ tới dáng vẻ bà chủ năm đó đứng trước mặt mình. Cảm giác vô lực dâng trào trong lòng nó.Hệ thống cẩn thận nhớ lại những quyển tiểu thuyết mình từng đọc, định dạy dỗ ký chủ đã mất trí nhớ một ít kỹ năng cần thiết. Ai ngờ nó chưa kịp mở miệng đã nghe thấy một tiếng gào thét điên cuồng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận