Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 575 - “Sau này tôi đứng về phía cô." 4



Chương 575 - “Sau này tôi đứng về phía cô." 4




“Sau này tôi đứng về phía cô." 4
So sánh xong Lộ Dao không khỏi vui mừng. Các nhân viên cũng như nhận được một sự cổ vũ to lớn.
Bạch Lộ nói: "Trước khi chính thức ra mắt, K Hoàng, đạo diễn Phó, sếp Cơ và nhện con ở đại lục Phù Thế đều đã lên mạng hỗ trợ PR rồi. Sếp Thời còn share lại bài trên Weibo nữa. Đối với một trò chơi mới không tốn đồng marketing nào thì số liệu này đã là quá tốt rồi."
Lộ Dao: "Mấy hôm trước Thời Diên hẹn chúng ta đi ăn tối nhưng trước đó tôi lo chỉ một ngày chưa xử lý được chuyện phố U Linh nên đã lùi lịch hẹn lại. Có điều xem ra bây giờ đã có thể lên lịch được rồi. Đến lúc đó nếu mọi người muốn tham gia thì nói lại với Chỉ Tâm một tiếng nhé, không muốn đi cũng không sao."
Cơ Chỉ Tâm ghi nhớ chuyện này: "Sau khi xác nhận lịch hẹn với bên sếp Thời, tôi sẽ thông báo vào nhóm. Bà chủ, chuyện ở phố U Linh đã xử lý xong chưa?"
Nhắc đến phố U Linh là trong lòng Lộ Dao lại hơi lúng túng.
Với tình hình trước mắt thì tiếp tục giữ cửa hàng DIY lại cũng chẳng có ý nghĩa gì.
E rằng người chơi ở thành phố Minh Nhật đều đã có bóng ma tâm lý với game thực tế ảo giống Bùi Tất rồi, thế nên hẳn là trong khoảng thời gian ngắn sẽ không ai đăng nhập vào trò chơi nữa đâu.
Hơn nữa bây giờ những chuyện mà Khải Minh Tinh làm đã bại lộ. Những người chơi trước kia cũng là bị ép nên mới phải ở lại phố U Linh thôi, bây giờ bọn họ không cần phải đăng nhập vào nữa.
Hệ thống: "Chắc chắn người ở thành phố Minh Nhật vẫn sẽ tìm cách tìm cô, thế nên cửa hàng DIY vẫn có tác dụng. Hay là chúng ta chờ thêm một thời gian nữa đi."
Lộ Dao: "Tìm tôi làm gì?"
Hệ thống: "Có thể là vì tôi ăn mất quá nhiều số liệu của Khải Minh Tinh nên đã vô tình kết nối luôn với thế giới giả tưởng mà gã nắm trong tay rồi. Bây giờ vẫn còn một số lượng người mắc chứng mất ý thức qua mạng ở thành phố Minh Nhật chưa tỉnh lại. Đã có một số viện điều dưỡng tiến hành thử nghiệm biện pháp can thiệp từ bên ngoài để đánh thức bệnh nhân nhưng hiệu quả không đáng kể. Tôi cảm thấy không bao lâu nữa bọn họ sẽ lại đến nhờ cô giúp thôi."
Lộ Dao: "Tôi cũng đâu có làm gì được. Người chơi phố U Linh có thể đăng xuất thuận lợi là vì Bùi Tất tìm được thiết bị đăng xuất. Nhưng bây giờ Khải Minh Tinh lại ăn mất thiết bị đó rồi, những trò chơi khác có còn đăng xuất được nữa hay không thì làm sao tôi biết được."
Lộ Dao đang nói chuyện với hệ thống thì mấy nhân viên vận hành mới vừa tuyển gần đây uể oải đi ra khỏi phòng máy chủ, thấy Lộ Dao mà mặt mày như sắp khóc.
Lộ Dao hiểu rõ nỗi lo lắng của bọn họ nên đã gọi cả ba người qua rồi bình tĩnh nói: "Bây giờ cửa hàng ở phố U Linh vẫn đang cần được vận hành. Nhưng lỡ mọi chuyện không thành thì nếu mọi người bằng lòng, tôi vẫn sẽ sắp xếp cho mọi người vào các cửa hàng khác làm việc. Còn nếu mọi người muốn nghỉ việc thì cứ gửi đơn cho Chỉ Tâm trước khi nghỉ."
Lộ Dao không bao giờ vô cớ làm lơ các nhân viên của mình, có cân nhắc gì thì cô nói thẳng luôn.
Nghe cô nói vậy, lòng dạ đang bồn chồn lo lắng của Tống Thanh Sơn, Hà Tất và Chương Thư cuối cùng cũng từ từ bình tĩnh lại.
Chờ bọn họ đi rồi, hệ thống lại ngoi lên hỏi: "Cô định bao giờ mở cửa hàng mới?"
Vẻ mặt Lộ Dao đột nhiên trở nên nặng nề: "Càng nhanh càng tốt."
Hệ thống: "Tôi tưởng là cô muốn nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa."
Lộ Dao lấy mảnh giấy nhỏ chứa manh mối ra khỏi túi: "Tôi cũng muốn nghỉ ngơi thêm mấy ngày nhưng hình như mọi chuyện có gì đó không ổn."
Mép mảnh giấy nhỏ mà cô vừa lấy ra đã hơi ố vàng, hơn nữa còn có chút dấu vết hư hại.
Đáng sợ nhất là lúc đầu dòng chữ nhắc nhở mà cô thấy trên đó là "nước Hoàng Kim" nhưng chẳng biết nó đã thay đổi từ bao giờ.
Nhìn thấy lời nhắc mới, hệ thống cũng trở nên nghiêm nghị: "Độ khó cao rồi đây. Cô đã nghĩ ra nên mở cửa hàng gì chưa?"
Lộ Dao gật đầu. Cô đã có mấy ý tưởng tạm thời rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận