Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 894 -



Chương 894 -




0815 hơi cúi đầu: "Tôi đã gửi tài liệu cho anh rồi."
Kieran mở quang não trên cổ tay ra để toàn bộ thông tin liên quan đến cửa hàng mới tới khu tám xuất hiện trước mặt mình.
Anh ta vốn chỉ định kiểm tra theo lệ quy định thôi vì bản thân anh ta không có nhiều hứng thú với mấy thương gia bên ngoài tới. Sau khi thờ ơ liếc qua hai dòng, tầm mắt anh ta đột nhiên dừng lại ở một chỗ, sau đó nhanh chóng xem hết cả tài liệu.
Kieran hỏi: "Bà chủ của tiệm mới này là người nguyên sinh à?"
0815 nhớ tới hình ảnh mình vừa nhìn thấy khi đi ngang qua phòng giám sát trước khi tới phòng làm việc: "Vâng."
Trong tài liệu đã viết cụ thể rồi nhưng Kieran vẫn không dám tin: "Không phải đeo da mô phỏng à?"
0815 lắc đầu. Nhìn qua thì da mô phỏng không khác gì da thật, thậm chí người sử dụng còn có thể tùy ý thay đổi màu da và chất liệu theo sở thích nữa.
Đúng là có một số người sau khi thay đổi thành cơ thể người máy đã lựa chọn phủ thêm bên ngoài một lớp da mô phỏng. Chẳng qua 0815 tin chắc rằng bà chủ mới tới này thật sự là một người nguyên sinh không có chút máy móc nào trên người.
Kieran đóng tài liệu lại rồi đứng dậy: "Không xem nữa, có lẽ không lâu nữa sẽ lại phải đổi người."
Tội phạm bị giam trên đảo Quán toàn là những kẻ có giá trị tinh thần cao chót vót. Đứng trước mặt bọn họ, người nguyên sinh không thay đổi cơ thể người máy chẳng khác gì đứa bé sơ sinh, đơn giản chỉ là một món đồ chơi có vẻ ngoài hoàn mỹ mà thôi.
Đã mất một số tiền lớn tiến vào khu tám rồi mà ngay cả nền tảng phòng vệ cũng chẳng làm, không phải đồ ngu thì cũng là đồ chán sống thôi.
Kieran vừa đi tới cửa lại dừng bước: "Tiệm đó chuẩn bị bán cái gì vậy?"
Cấu tạo khung xương của người máy là một gương mặt cứng ngắc lạnh lùng nên mặt 0815 không có biểu cảm gì, chỉ máy móc khạc ra hai chữ: "Tiệm sách."
Kieran bỗng nhiên cất cao giọng: "Tiệm sách á?"
Mới đầu 0815 cũng cảm thấy khó hiểu nên còn cố ý đi tra tài liệu liên quan nữa: "Đại khái là một tiệm sách đặc biệt."
Kieran: "..."
Đúng là anh ta đang nghĩ đến loại tiệm đó thật.
Từ năm tinh lịch thứ 293, việc không sử dụng giấy trong công tác giảng dạy và văn phòng đã trở nên phổ biến trong toàn tinh vực.
Bây giờ là năm tinh lịch 695 rồi, khoa học kỹ thuật đã cải cách và đổi mới vô số lần nên giấy và sách đã bị đào thải từ lâu.
Thậm chí Kieran còn không nhớ nổi lần gần đây nhất mình nghe thấy từ "sách" này là từ khi nào nữa. Huống chi nơi này còn là đảo Quán, nơi nhốt đám người mất trí điên cuồng nhất tinh vực.
So với đọc sách thì trong đầu đám phạm nhân kia thiên về việc nghĩ cách vượt ngục, tẩy não, lật đổ tinh vực,... thôi, không thì cũng tìm cách bắt nạt phạm nhân mớ tới hoặc đùa giỡn những "người đàng hoàng" muốn kiếm tiền từ khu tám.
Kieran nói: "Tôi cược ba ngày nữa tiệm sách kia sẽ đóng cửa."
0815 tương đối thực tế hơn: "Thay đổi người hợp tác quá thường xuyên không có lợi với khu tám đâu."
Kieran lại không để ý lắm: "Nếu suy sụp thì đi mà hợp tác với khu bảy. Ở đó đã muốn thành lập phòng thẩm vấn tinh thần từ lâu rồi."

Trong kho hàng cá nhân của Lộ Dao có thêm một món đồ, đó là một chiếc vòng đen nhánh, bên ngoài có những ngôi sao lấp lánh chầm chậm trôi trông như một tinh hà vậy, lúc đeo lên cổ tay nó sẽ tự động điều chỉnh kích thước phù hợp với người đeo.
Hệ thống nói đó là dụng cụ Tinh Môn tự động phát ra khi mở, được gọi là quang não, chức năng tương tự như điện thoại di động nhưng lại tiên tiến hơn điện thoại di động rất nhiều.
Trong quang não này có chứa hệ thống liên lạc cá nhân, thẻ chip thân phận, thông tin tài sản và toàn bộ lý lịch của người dùng.
Trên người Lộ Dao có quá nhiều dụng cụ nên cô không đeo quang não lên ngay mà ngồi xuống ghế nghiên cứu cách dùng nó trước.
Bằng mắt thường có thể thấy được một cửa sổ khác đột nhiên bắn ra giữa màn hình xanh đen đang trôi lơ lửng trước mặt cô. Đó là thư đến từ cai ngục 0815.
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ lên tiếng đúng lúc: "0815 là người kết nối của khu tám."
Tiệm mới khai trương này khác với những tiệm trước kia nên có nhân viên phía trên trực tiếp quản lý. Lộ Dao cần phải tuân theo các quy tắc quản lý nhất định của nơi này.
Trước đây cô cũng đã nghĩ đến chuyện này rồi, khác cái là cô tưởng sẽ có nhân viên tới làm việc trực tiếp với mình giống hồi ở phố U Linh, không ngờ người ta lại chỉ gửi cho cô một bức thư.
Bên trong thư 0815 gửi tới có thông tin cơ bản về đảo Quán (đính kèm một tấm bản đồ sơ lược), những việc mà cửa tiệm cần chú ý và thời gian mở cửa buôn bán.



Bạn cần đăng nhập để bình luận