Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1383 -



Chương 1383 -



Lộ Dao nhìn chú chim đen bay đi rồi mới gật đầu mỉm cười với người vừa bước ra từ bóng đêm: "Chào buổi sáng."Tịch Vỹ đến gần, cẩn thận nhìn mặt Lộ Dao chăm chú sau đó vô thức nhếch môi mỉm cười theo cô.Bình thường rất hiếm khi cậu ta làm ra biểu cảm này, hoặc có thể nói là trước đây cậu ta không ý thức được thứ gọi là nụ cười lại mềm mại tươi tắn như vậy nên dáng vẻ có hơi mất tự nhiên: "Chào buổi sáng."Trời còn chưa sáng Tịch Vỹ đã rời khỏi tu viện. Hôm nay cậu ta không mang dụng cụ lấy nước, chỉ một lòng vừa ngơ ngác vừa phấn khởi xuyên qua bóng đêm đi tới tiệm hoa.Ngày hôm qua, sau khi bước vào cửa hàng nhỏ này và mang hoa về tu viện, cậu ta không nhịn được mà đoán thử không biết dáng vẻ tu viện trong mắt người bình thường là như thế nào, dáng vẻ những người xung quanh cậu ấy là như thế nào, trông bông hoa trong tay cậu ta có hình dáng gì.Chỉ mới nửa ngày ngắn ngủi trôi qua nhưng đột nhiên Tịch Vỹ không thể chấp nhận được việc thế giới mình chỉ có những đường cong đơn điệu nữa. Cậu ta muốn nhìn thấy thế giới chân thực, muốn biết thế giới chân thực.Ban đêm, Tịch Vỹ nằm trên giường lăn lộn khó ngủ, tay cứ vuốt ve bông hoa huệ cỏ bên gối rồi nhớ lại dáng vẻ của nó trong tiệm hoa. Cuối cùng cậu ta nhịn hết nổi phải bò dậy, lén lút ra khỏi tu viện từ cửa hông, sau đó chạy như điên đến tiệm hoa.Bóng đêm tối tăm nhưng từ tiệm hoa lại hắt ra ánh sáng dìu dịu, trông như một ngôi sao dẫn đường tỏa sáng giữa vực sâu u ám, thu hút Tịch Vỹ đến gần.Cuối cùng cậu ta dừng bước trước cửa tiệm hoa.Lộ Dao nghiêng người mời Tịch Vỹ vào trong: "Hôm nay cậu tới sớm vậy? Không lấy nước hả?"Tịch Vỹ lắc đầu, hơi tò mò về cảnh tượng mình vừa nhìn thấy: "Ngài vừa cho chim một cành hoa hả?"Lộ Dao rót cho Tịch Vỹ một tách trà nóng, tiện thể đặt bữa sáng đơn giản mà Tiểu Cơ mới đưa tới cách đây không lâu lên bàn: "Đúng vậy, ta nhờ nó đưa một cành hoa cho tín đồ của ta."Tín đồ.Thần linh cần tín ngưỡng, bà chủ tiệm hoa là thần, nhưng cô lại tặng hoa cho tín đồ của mình.Tịch Vỹ đã cầu đạo nhiều năm nhưng hình như chưa từng thấy vị thần nào như vậy.Cậu ta trắng đêm chưa ngủ, lại vừa vội vàng chạy đến đây nên đúng là đang hơi khát, cũng hơi đói. Tịch Vỹ dè dặt ngồi xuống, đầu tiên là bưng tách trà lên nhấp một ngụm rồi hơi ngạc nhiên chớp mắt.Tịch Vỹ cúi đầu ngắm nhìn nước trà nhạt màu. Không biết có phải vì tầm mắt trở nên rộng rãi phong phú hơn không mà cậu ta cứ có cảm giác hương trà thơm hơn những tách trà trước đây cậu ta từng uống nhiều, dư vị để lại vô cùng đậm đà.Tịch Vỹ đặt tách trà xuống, bắt đầu ăn bữa sáng.Sáng nay Lộ Dao đột nhiên muốn ăn bánh cuốn kiểu Hồng Kông nên cô lập tức gọi qua cửa hàng đồ ăn nhanh đặt hai suất, tiện thể gọi thêm một loạt đồ ăn vặt khác.Bánh cuốn dai mềm bọc quanh thịt bằm, trứng gà và rau cải, bên ngoài rưới nước sốt mặn ngọt, ăn vào thấy mềm mềm thơm ngon, hương vị bùng nổ trong khoang miệng.Đây là lần đầu tiên Tịch Vỹ ăn sáng bằng loại đồ ăn này. Sau mấy giây ngạc nhiên ngắn ngủi, cậu ta nhanh chóng gắp miếng tiếp theo.Trông Tịch Vỹ bây giờ chẳng khác gì một loài thực vật phải chịu hạn hán đã lâu đột nhiên được tưới nước trong lòng, chỉ cảm thấy nước trà uống quá ngon, đồ ăn sáng quá ngon, lại được ngồi giữa không gian hoa tươi đầy màu sắc nữa nên cả cơ thể vừa thả lỏng vừa thoải mái.Bây giờ mặt trời mới chậm rãi nhô lên. Trời đã sáng.Tịch Vỹ hơi xấu hổ đứng dậy giúp Lộ Dao dọn dẹp đĩa đồ ăn sáng.Lộ Dao không tranh việc với cậu ta mà kéo ghế ra ngồi dựa vào bên cửa, bắt đầu cắt tỉa cành lá cho mấy cây hoa xung quanh.Ở Thần Ma giới, tiệm hoa còn chưa khai trương nhưng Lộ Dao đã đăng bài thông báo về việc khai trương cửa hàng mới lên Quảng trường khu phố rồi nên vẫn có khách nhắn cho cô muốn đặt hoa.Dù sao thì cũng là mở cửa hàng buôn bán, thời kỳ nở của hoa tươi lại ngắn ngủi nên nếu bán được thì cô sẽ không từ chối. Đêm qua cô nhận năm đơn hàng, tất cả đều phải giao xong trong ngày hôm nay.



Bạn cần đăng nhập để bình luận