Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 339 - Bắt đầu tuyển người 3



Chương 339 - Bắt đầu tuyển người 3




Bắt đầu tuyển người 3
Trong lúc hai kiếm tu đứng trong góc khuất cầu thang nói chuyện thì Khương Yến đã tới quán bar gặp Lộ Dao rồi.
Lộ Dao chớp mắt: "Côn Luân phái ư?"
Quả thật hai người kia khí chất hơn người, có điều cô không ngờ bọn họ lại là đệ tử của môn phái kiếm tu hàng đầu.
Cô chỉ giăng lưới qua qua thế mà lại bắt được hai con cá lớn thật. Có lẽ lần này cô có thể thắp sáng hình minh họa tu chân giới rồi.
Sau khi xuống khỏi cầu thang, Trúc Thanh Vân và Tiêu Diệc đi tới quầy bar muốn mở máy.
Bọn họ đi dạo quanh quán một vòng đã thu được kha khá tin tình báo, biết được việc phải dùng linh thạch mới mua được mã hiệu, tài khoản xem video, tài khoản chat chat và tài khoản chơi trò chơi.
Người của tông môn lớn đúng là khác biệt. Sau khi nhận được mã hiệu, hai người bọn họ mở hết tất cả những tài khoản có thể mở ngay trong một lần, vừa vung tay đã tiêu hết mấy trăm linh thạch thượng phẩm mà mắt cũng chả thèm chớp lấy một cái.
Khương Yến đứng bên cạnh nhìn với ánh mắt ước ao.
Thấy báo yêu ngồi ngay bên cạnh phải Trúc Thanh Vân và Tiêu Diệc đang dạy lợn rừng tinh mới tới chơi game, Lộ Dao bèn bảo hắn ta tiện thể dạy hai người này luôn.
Nhưng Trúc Thanh Vân và Tiêu Diệc khéo léo từ chối.
Thế nên cô lại gọi Trình Diệp tới dạy bọn họ cách sử dụng máy tính.
Lần này cả hai không nói gì.
Lộ Dao lấy điện thoại ra chuẩn bị nhắn tin thì lại có thêm ba tu sĩ khác đi tới cửa.
Thiếu niên đi đầu liếc nhìn Lộ Dao một cái rồi đi tới trước mặt cô: "Lộ Dao, chúng ta lại gặp nhau rồi."
Lộ Dao ngẩng đầu lên, cũng không bất ngờ lắm: "Tạ công tử."
Tạ Tử Lê liếc một vòng quanh sảnh lớn nhưng không thấy được bóng dáng quen thuộc kia. Trong lòng hắn không khỏi thất vọng: "Ta... Giảo Nương đâu rồi? Ta xem màn nước của hạt giống bồ công anh thấy được bà ấy ở đây."
Bạch Tịch và Chung Tịnh Lan sững người hồi lâu ngay trước cửa vì khiếp sợ trước cảnh yêu ma tụ tập đông đúc ở đây, một lúc sau mới đi tới sau lưng Tạ Tử Lê.
Chung Tịnh Lan hỏi: "Tiểu sư đệ, Giảo Nương là ai vậy?"
Tạ Tử Lê hơi nghiêng đầu, không nhìn Chung Tịnh Lan mà chỉ nói nhỏ: "Một người quen."
Lộ Dao nhíu mày không nói gì.
Nghe thấy cuộc đối thoại này, Tiêu Diệc nhíu mày quay lại nói lớn: "Bà chủ, ngươi vừa thề non hẹn biển nói đám yêu ma trong quán ngươi không tổn thương người khác cơ mà? Vậy ngươi giải thích chuyện đạo hữu này tới tìm người quen thế nào đây?"
Bạch Tịch và Chung Tịnh Lan nhìn về phía Tiêu Diệc. Sau khi nhận ra hoa văn thuộc về Côn Luân phái trên áo hai người, bọn họ hơi ngạc nhiên.
Lộ Dao: "E rằng chuyện này phải hỏi Tạ công tử mới đúng. Tôi chỉ là..."
Tiêu Diệc cắt ngang: "Hỏi thế đáp thế đó đi, đừng có đáp một nẻo đánh lạc hướng."
Văn Dung không ưa tên tu sĩ mới tí tuổi đầu đã kiêu ngạo này. Chỉ là đầu thai làm người thôi mà làm như kiểu trời sinh cao hơn Yêu tộc bọn họ một bậc vậy.
Thế là hắn ta lên tiếng: "Bà chủ chẳng làm chuyện gì xấu cả, chỉ mời Giảo Nương vào quán làm việc thôi. Ta lại muốn hỏi xem tu sĩ Nhân tộc muốn tìm một con giao yêu để làm gì vậy?"
Bạch Tịch và Chung Tịnh Lan đều ngạc nhiên quay sang nhìn Tạ Tử Lê.
Bọn họ biết việc Tạ Tử Lê từng bị giao yêu bắt đi hơn nửa năm.
Ai cũng tưởng hắn chết rồi.
Nhưng mới nửa tháng trước, hắn lại bình an mang Tạ lão phu nhân về Tạ phủ.
Sau khi tiểu sư đệ trở lại tông môn, bọn họ tưởng rằng chuyện đó đã kết thúc rồi.
Vậy tại sao bây giờ tiểu sư đệ lại muốn tìm giao yêu kia?
Tiêu Diệc cũng không ngờ người mà Tạ Tử Lê muốn tìm là một Yêu tộc nên mặt mày hơi lúng túng.
Báo yêu nói toạc ra như vậy rồi mà tiếp tục giả vờ Giảo Nương không có ở đây nữa cũng không ổn nên Lộ Dao chỉ đáp: "Chị ấy làm ca tối nên chạng vạng tối mới đến quán thay ca."
Còn hiện giờ Giảo Nương đang sống ở đâu thì Lộ Dao không nói.
Tạ Tử Lê có muốn đi tìm cũng chẳng biết tìm ở đâu.
Thế nên hắn nói lại với Bạch Tịch và Chung Tịnh Lan một tiếng rồi một mình ra ngoài tìm người.
Chung Tịnh Lan vốn định đi theo nhưng lại bị Bạch Tịch gọi về.
Hai người bọn họ đi dạo quanh quán net mấy vòng, tò mò quá nên cũng gọi quản lý ra mở hai máy, vị trí ngay trước mặt Trúc Thanh Vân và Tiêu Diệc luôn.
Sau khi dạy hai người sử dụng máy tính xong, Lộ Dao đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Chung Tịnh Lan: "Bà chủ, thật ra bọn ta tới đây còn vì một chuyện nữa."
Lộ Dao: "Mời nói."
Chung Tịnh Lan: "Vị tiền bối tự xưng mạnh nhất tam giới kia ở ngay trong quán ư?"
Bàn tay đang di chuột của Tiêu Diệc và Trúc Thanh Vân ngồi đối diện chợt khựng lại. Bọn họ mải chơi quên mất tiêu chuyện này.
Mục đích ban đầu của hai người bọn họ là cái kẻ "mạnh nhất tam giới" này, thế mà cuối cùng là quên không hỏi.
Lộ Dao mỉm cười: "Đúng là người đó ở trong quán tôi."



Bạn cần đăng nhập để bình luận