Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 365 - Sao bổn tôn có thể nhận nhầm người trong tim mình được? 2



Chương 365 - Sao bổn tôn có thể nhận nhầm người trong tim mình được? 2




Sao bổn tôn có thể nhận nhầm người trong tim mình được? 2
Năm thành viên đội khu phố thương mại đang ngồi trong phòng nghỉ tầng một. Cơ Chỉ Tâm và bà chủ giả ngồi trên ghế sô pha, bầu không khí hết sức quái dị.
Mấy phút trước, Tiểu Chung lợi dụng chút thời gian cuối cùng để chỉ đạo chiến thuật và cổ vũ các thành viên.
Dù thế nào đi chăng nữa bọn họ cũng không muốn thua.
Dù cho đối thủ là tu sĩ có bàn phím và chuột chuyên dụng.
Đúng lúc này, bà chủ giả kia lại đột nhiên chạy vào nói mình muốn thế chỗ ADC Lưu Đường đánh tranh giải.
Bầu không khí trong phòng nghỉ lập tức chìm vào im lặng.
Khoảng thời gian này, bà chủ giả kia đã làm ảnh hưởng đến mọi phương diện trong khu phố thương mại.
Có vẻ như nàng ta đã học được rất nhiều nội dung trên mạng, hơn nữa còn thực hành những thủ đoạn đó trên người nhân viên quán.
Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi mà ngày nào nhân viên khu phố cũng phải ở lại sau giờ tan làm để họp, còn luôn nhận được những tin nhắn riêng của bà chủ về những lời dạy bảo và ý tưởng hoang đường.
Các nhân viên thầm phỉ nhổ trong nhóm chat riêng, chỗ nào cũng thấy năng lượng tiêu cực.
Trước kia bọn họ cảm thấy đi làm ở khu phố thương mại được rất nhiều thứ, môi trường trong lành, không có nhiều áp lực, làm đến khi về hưu cũng được, không ngờ mới đổi chủ ba ngày đã muốn nghỉ việc rồi.
Ngày nào Cơ Chỉ Tâm cũng phải trấn an đồng nghiệp.
Mấy ngày gần đây số lần tới cửa hàng Lông Xù và khách sạn suối nước nóng chữa lành nhiều hơn hẳn.
Bọn họ luyện tập trong lo sợ, nghĩ rằng chờ thi đấu xong là có thể thở phào rồi thì bà chủ giả này lại nhảy ra đòi nhúng tay vào cả giải đấu.
Tầm mắt Tiểu Chung lia qua lia lại giữa các đồng bạn. Mọi người đều cúi đầu, đồng loạt từ chối tín hiệu từ anh ta.
"..." Tiểu Chung hít một hơi thật sâu rồi cố gắng kiềm chế nói: "Bà chủ, sợ rằng như vậy không ổn. Gần đây cô bận nhiều việc nên đâu có tham gia luyện tập cùng đội đâu."
Lục Dao không thèm để tâm lời Tiểu Chung nói: "Không sao đâu, gần đây ngày nào ta cũng chơi mà, sẽ không ngáng chân các ngươi đâu."
Bả vai Tiểu Chung thõng xuống.
Với kinh nghiệm cộng sự với nàng ta mấy ngày nay của mình, Chung Liên Gia biết rõ giờ có khuyên mấy cũng vô dụng.
Bà chủ giả này có ngoại hình giống Lộ Dao y như đúc nhưng tính cách lại kém Lộ Dao không chỉ là một chút thôi đâu.
Nhưng hình như bản thân nàng ta không hề nhận ra điều này.
Cơ Thanh Nghiên siết chặt chiếc quần tây, sắp nhịn hết nổi rồi.
Lưu Đường giơ tay lên đẩy kính một cái rồi chủ động nói: "Thôi để bà chủ đánh đi, tôi có lên hay không cũng chẳng sao."
Lục Dao: "Ta chơi một ván rồi nếu không được thì ngươi lại lên."
Chung Liên Gia day mạnh ấn đường, thầm van cầu bà chủ về nhanh lên.
---
Gương Thanh Tâm.
Gấu trúc yêu đang tu luyện. Lộ Dao ngồi quay lưng về phía cậu nhóc mở bảng điều khiển hệ thống ra.
Cô và Hùng An An ở trong ảo cảnh này quá lâu nên đã mất hết cảm giác về thời gian. Lúc này cô mới nghĩ ra rằng mình có thể kiểm tra nhiệm vụ trên bảng điều khiển hệ thống để tính thời gian.
Thời hạn nhiệm vụ vẫn còn mười mấy ngày, tức là trên thực tế thì cô và Hùng An An cũng chưa vào đây quá lâu.
Trước khi tắt bảng điều khiển, Lộ Dao lại mở sổ tay hướng dẫn nhiệm vụ ra tính toán thời gian ra ngoài, nếu không e là nhiệm vụ sẽ toang thật.
Bỗng nhiên cô khựng lại nhìn chằm chằm vào hình minh hoạ Tiên tộc một hồi.
Thoát ra ngoài, lại bấm vào.
Hình minh hoạ Tiên tộc đã sáng lên từ bao giờ.
Tiên tộc.
Lộ Dao chỉ nhớ ra được một người thuộc Tiên tộc mà thôi.
Xem ra khoảng thời gian này cô tiên tử kia chơi trong quán cô rất vui đây.
"Phốc..."
Một tiếng động như nắp chai bật ra vang lên sau lưng Lộ Dao, giọng nói hoảng hốt vỡ oà của Hùng An An vang lên ngay sau đó: "Không được quay đầu lại!"
Lộ Dao: "Sao vậy?"
Hùng An An nhặt túi càn khôn rơi trên mặt đất lên, luống cuống đổ đồ bên trong ra ngoài. Đồ ăn vặt, đồ chơi, truyện tranh... Đủ loại đồ tạp nham, tất cả đều là đồ mà nhân viên quán net và chị gái lén lút dúi cho cậu nhóc.
Hùng An An: "... Ta không mặc quần áo."
"Em hoá hình rồi hả?"
"Ừm."
Lộ Dao bèn lấy một bộ đồ thiếu nhi trong kho hàng cá nhân ra: "Đây là đồ của Bất Độc, em mặc tạm đi."
Hùng An An nhanh nhẹn nhận lấy quần áo, chỉ mấy phút sau đã mặc xong: "Được rồi."
Bấy giờ Lộ Dao mới đứng dậy dẫn cậu nhóc ra khỏi nhẫn, quay lại căn phòng lúc đầu kia rồi ngửa đầu nhìn lên phía trên.
Sau khi đọc hết sách trong này, Lộ Dao biết thật ra đây là một pháp khí dùng để tu luyện.
Cách phá huỷ nơi này nằm ở gian thư phòng cách vách kia, hơn nữa còn không hề khó chút nào.



Bạn cần đăng nhập để bình luận