Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 751 - "Bị dọa cho tè ra quần luôn rồi!" 1



Chương 751 - "Bị dọa cho tè ra quần luôn rồi!" 1




"Bị dọa cho tè ra quần luôn rồi!" 1
Bốn thành viên lần lượt đổi ba loại dụng cụ khác nhau để cạy nhưng cửa của cửa hàng dịch vụ chạy vặt vẫn không sứt mẻ gì.
Tạ Vũ đứng bên cạnh tim đập như trống, lòng đầy lo lắng cùng sợ hãi bất an. Anh ấy cảm thấy chuyện càng ngày càng trở nên khó kiểm soát.
Sau khi zombie xuất hiện, cuộc sống của người bình thường thay đổi một trăm tám mươi độ. Những nhu yếu phẩm vốn phải có tiền mới mua được bây giờ lại chỉ cần xông vào một cửa hàng vô chủ muốn lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu. Có điều cửa hàng mà tối nay bọn họ muốn cạy ra thì khác. Vì nó có chủ nên Tạ Vũ cảm thấy hành động này không phải đang tìm vật tư mà chẳng khác gì trộm cướp.
Vì chiều hôm đó bà chủ không nể mặt trưởng căn cứ nên Tạ Vũ mới không dám nói gì trước mặt anh ta, chỉ dám thử thăm dò An Hạ thôi nhưng cũng bị mắng cho một trận.
Đường phố ban đêm yên tĩnh không một tiếng động nên mặc dù người của căn cứ Hy Vọng đã bọc vải bông lên thanh sắt rồi nhưng lúc cạy cửa vẫn phát ra âm thanh.
Tiết Thiến hơi lo lắng: "Trưởng căn cứ, chiều nay sau khi trở lại cửa hàng, bà chủ và các nhân viên khác không bước chân ra khỏi đây nữa. Nếu chúng ta đánh thức những người đó thì e là sẽ không dễ rút lui."
Tạ Vũ vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ nhìn về phía Tiết Thiến, hy vọng cô ta có thể thuyết phục trưởng căn cứ dừng kế hoạch cạy cửa lại.
Thôi Phùng Thời lắc đầu: "Tôi đã cho người đi điều tra rồi, tất cả các cửa hàng trên con đường này đều có cửa sau nên nhân viên cửa hàng chạy vặt không thể nào có mặt một trăm phần trăm ở đây được, chắc chắn đã có người rời đi bằng cửa sau."
Tiết Thiến: "Vậy có khi nào cạy cửa sau dễ hơn không? Tôi thấy cánh cửa này cứng quá, cạy mãi chẳng xi nhê gì cả, hơn nữa hiện tại có khá nhiều người sống xung quanh đây, bị bọn họ phát hiện thì không ổn lắm."
An Hạ ngắt lời cô ta: "Bị phát hiện thì sao chứ? Đám người đó dám nói gì chắc? Tiết Thiến, cô sợ à? Hình như từ sau khi Hạ Hoài Tung chạy theo Lý Mật, tính cô thay đổi không ít nhỉ?"
Mấy ngày nay bọn họ đã thăm dò được chuyện sau khi rời khỏi căn cứ Hy Vọng, Hạ Hoài Tung và Lý Mật đã chạy tới thành phố Cao Thăng và dừng chân ở khu vực gần cửa hàng dịch vụ chạy vặt này.
Hai người đó sớm chiều bên nhau, đi sớm về trễ, còn tạo thành một đội thu thập vật tư với mấy hàng xóm nữa nên cuộc sống trôi qua không hề kém hơn lúc ở căn cứ.
Mặt Tiết Thiến trở nên khó coi, có điều cô ta không mắc mưu khích tướng này: "Tôi chỉ đề xuất phương án giải quyết hiệu quả hơn thôi. Bây giờ không cạy được cửa chính chẳng lẽ không nên có ý tưởng khác à?"
Một đội viên khác đứng ra nói nhỏ: "Trưởng căn cứ đã sắp xếp một đội khác đi ra cạy cửa sau rồi nhưng cũng không có tiến triển gì."
Thôi Phùng Thời chắp tay sau lưng đứng trước cửa cửa hàng: "Sự kiện kia đã diễn ra được ba ngày rồi nên chắc chắn hiện tại trong cửa hàng vẫn còn cất giữ không ít vật tư. Chúng ta cũng không lấy nhiều, chỉ cần chất đầy đoàn xe lái ra ngoài lần này là được. Nếu đã không thoả thuận được với bên Lộ Dao thì đêm nay chính là cơ hội cuối cùng của chúng ta. Chúng ta phải cạy được cửa bằng bất cứ giá nào."
Bên trong cửa hàng, Lục Minh Tiêu đang giơ tay che kín tai Lộ Dao và ngồi yên chỗ cũ không nhúc nhích.
Tiếng động bên ngoài càng ngày càng lớn, mấy lần hệ thống hiện thực hóa ước mơ muốn gọi Lộ Dao dậy nhưng lại kẹt Lục Minh Tiêu ở đây nên không dám lên tiếng.
Chừng hai mươi phút sau, đám người ngoài cửa càng ngày càng không biết điều, không biết lại đổi sang công cụ gì mà bắt đầu đụng cửa ầm ầm.
Lục Minh Tiêu giơ tay nâng đầu Lộ Dao lên định đặt cô xuống ghế sô pha rồi đi ra ngoài giải quyết đám người kia.
Đúng lúc này, Lộ Dao từ từ mở mắt: "Chuyện gì xảy ra ngoài kia vậy?"
Đánh thức cô ấy rồi.
Lục Minh Tiêu mím môi.
Thấy cô tỉnh, hệ thống hiện thực hóa ước mơ không chờ được nữa mà nhảy ra mách ngay: "Lại là đám người của căn cứ Hy Vọng. Cái đám này phiền chết đi được, hơn nửa đêm rồi còn đi cạy cửa nhà người ta, vả lại không chỉ cửa trước mà còn muốn cạy cửa sau nữa."
Đúng là cửa hàng dịch vụ chạy vặt có cửa sau thật. Cửa sau không mở Tinh Môn nên đó chỉ là một cánh cửa bình thường dẫn tới khu phố yên ắng sau đường Quan Âm mà thôi.
So với đường Quan Âm thì trông khu phố này càng giống phố ẩm thực gần khu dân cư hơn, có điều sau khi zombie xuất hiện, không còn nguyên liệu nấu ăn tươi mới nữa, việc làm ăn buôn bán của mọi người cũng không thể tiếp tục nên nơi này nhanh chóng trở nên hoang tàn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận