Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 513 - Bà chủ đừng chấp nhặt tôi nhé 1



Chương 513 - Bà chủ đừng chấp nhặt tôi nhé 1




Bà chủ đừng chấp nhặt tôi nhé 1
Thấy Lộ Dao và các đồng nghiệp ở cửa hàng DIY, tâm trạng của Hoàng Kỳ trở kích động, tiếc rằng hai tay bị trói nghiến sau lưng nên dù cậu ta có giãy giụa kiểu gì cũng không giãy ra được.
Lộ Dao nhớ đến từ "quét dọn" mà Trần U nói lúc nãy. Hóa ra "quét dọn" là đi quét khách, có điều xem tình hình trước mặt thì có vẻ như Hoàng Kỳ chưa hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Lộ Dao lập tức khoát tay tỏ rõ lập trường: "Tối hôm qua chưa đến chín giờ nhân viên đã tan làm rồi, mà thời gian sau khi tan làm thuộc về thời gian cá nhân, tôi không quản lý được."
Tiểu Thái vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra nên tò mò hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Quý Lâm Khải tóm tắt lại chuyện xảy ra tối hôm qua một cách mạch lạc và rõ ràng cho mọi người nghe.
Lưu Tịnh ngạc nhiên không thôi: "Anh nói là anh kích hoạt hệ thống chiến đấu của vòng tay u linh á?"
Tiểu Thái còn kích động hơn: "Hệ thống chiến đấu của vòng tay u linh trâu bò vậy á? Địch lại được cả nhân viên chính thức của cửa hàng luôn hả?"
Trên mặt Quý Lâm Khải có mấy chỗ bầm tím. Anh ta nhớ lại cuộc chiến tối qua mà lòng vẫn còn sợ hãi: "Tôi cũng không ngờ nó lại tuyệt như vậy. Hệ thống chiến đấu có thể trực tiếp giải trừ trạng thái dị hóa của người dị hóa."
Quý Lâm Khải lại chỉ chỉ sợi dây thừng trên người Hoàng Kỳ: "Đây cũng là dụng cụ duy nhất lấy được từ hệ thống chiến đấu, một khi đã buộc rồi là không thể thoát được. Sau khi tôi buộc chặt, cậu ta hết cách nhúc nhích luôn, cũng không dị hóa được nữa. Tôi và cậu ta ở chung bình yên một bên, trời vừa sáng là chạy tới đây liền."
Tiểu Thái quay đầu lại nhìn Lộ Dao: "Bà chủ cho tôi lấy vòng tay về được không?"
Lưu Tịnh cũng ngước mắt lên nhìn Lộ Dao: "Ngày hôm qua là tôi không biết trời cao đất dày."
Lộ Dao lấy vòng tay u linh ra rồi đưa cho ba tình nguyện viên theo số thứ tự: "Tôi đã thăng cấp cho ba chiếc này rồi, từ giờ nó có thêm chức năng quét ý thức."
Tiểu Thái: "Tôi phải kích hoạt hệ thống chiến đấu cái đã."
Lưu Tịnh: "Tôi cũng vậy."
Trần U và Cam Kình yên lặng lui về phía sau hai bước vì sợ bị lọt vào phạm vi quét của hệ thống, có điều lui xong hai người lại không nhịn được mà quay sang nhìn Lộ Dao.
Bà chủ thật đáng sợ.
Thậm chí có đôi lúc bọn họ thấy bà chủ còn bình tĩnh và uyên bác hơn đại nhân nữa, hình như năng lực cũng đáng gờm hơn...
Sao người như vậy lại xuất hiện ở phố U Linh được?
Bọn họ đã tới đây một thời gian rồi nhưng vẫn không đoán được ra suy nghĩ và thân phận của cô.
Lộ Dao nhìn về phía Quý Lâm Khải: "Tôi sâu sắc đồng cảm với những gì anh gặp phải ngày hôm qua."
Quý Lâm Khải vô cảm đáp: "Không cần phải lựa lời vòng vo với tôi làm gì, thứ tôi cần là một phương án giải quyết hài lòng."
Giọng điệu Quý Lâm Khải mang theo vẻ cậy mạnh nhưng trong lòng cũng không dám chắc một trăm phần trăm.
Anh ta biết rõ hành động của Hoàng Kỳ chẳng liên quan gì đến Lộ Dao cả, nhưng hiện tại anh ta đã bại lộ, giờ trốn vào chỗ nào cũng không an toàn nên chỉ còn cách mượn thân phận nhân viên cửa hàng của Hoàng Kỳ để đàm phán với bà chủ.
Thiên Não lợi hại như vậy mà cũng bị đánh bại thảm hại.
Dù có thêm vòng tay u linh, Quý Lâm Khải cũng hoàn toàn không có chút lòng tin nào vào việc có thể chạy thoát khỏi gã kia.
Cửa hàng DIY có thể chế tạo được một loại vòng tay có khả năng chống đối gã đã là điều không thể tưởng tượng nổi rồi.
Bà chủ trước mặt này còn trẻ hơn cả anh ta, cũng không giống Thiên Não vừa xuất hiện đã bộc lộ năng lực siêu phàm chút nào, thế nhưng sự tồn tại của cửa hàng này chắc chắn là khác biệt với những cửa hàng còn lại trên phố U Linh.
Tối hôm qua Lộ Dao đã có chuyện muốn hỏi Quý Lâm Khải rồi nên bây giờ cô thuận theo anh ta luôn: "Chúng ta vào phòng nói chuyện đi."
Lúc này đã có khách lục tục tới cửa đăng ký tham gia hoạt động rồi, quầy lễ tân không thể để trống được.
Lộ Dao thuận miệng gọi: "Trần U, sáng nay cô chịu trách nhiệm tiến đón khách hàng nhé. Cô đã được học bổ túc về công việc đăng ký rồi đấy, còn nhớ nữa không?"
Trần U được cưng mà sợ, có điều cô ta nhanh chóng gật đầu.
Ngày nào cũng phải ngồi kiểm tra nguyên liệu trong phòng kho, cúi đầu hay ngước lên gì cũng chỉ thấy mỗi cái mặt yên lặng thật thà của Cam Kình, cô ta chán lắm rồi nhưng bà chủ lại không cho bọn họ tiếp xúc với khách nên cô ta cũng không dám nói.
Không ngờ lần này Hoàng Kỳ xảy ra chuyện lại mang đến cho cô ta một cơ hội làm việc mới.
Cam Kình chớp chớp mắt nhìn Trần U, mặc dù trên mặt chẳng có biểu cảm gì nhưng đôi mắt đen láy lại tỏa sáng đầy ước ao.
Cậu ta cũng muốn tiếp xúc với khách hàng, cũng muốn được làm việc ngoài này cơ.
Lộ Dao bảo Cam Kình mang Hoàng Kỳ vào kho hàng chờ, mình thì dẫn Quý Lâm Khải tới phòng nghỉ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận