Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 941 -



Chương 941 -




Cơ thể máy móc và cơ thể máu thịt của người nguyên sinh khác nhau ở chỗ cơ thể máy móc hoàn toàn bị ý thức khống chế, tuyệt đối sẽ không xuất hiện phản ứng tương tự như trí nhớ cơ.
Chỉ có não truyền lệnh rõ ràng xuống thì cơ thể mới hành động được.
0496 chần chừ tại chỗ mấy giây rồi cuối cùng cũng đưa ra được quyết định. Cô ta vòng vo chuyển hướng bước thẳng về phía bà chủ.
Lộ Dao mỉm cười chờ khách đi tới rồi mới đứng dậy giơ tay làm động tác mời với cái ghế phía trước, ý mời cô ta ngồi xuống đối diện mình.
0496 dừng lại chốc lát sau đó đàng hoàng ngồi xuống đối diện rồi giơ quyển sách trong tay lên: "Tôi có mấy vấn đề liên quan đến quyển sách này muốn hỏi cô."
Lộ Dao gấp quyển sách tranh thực vật lại, đẩy đĩa trái cây quà vặt và cà phê ra chính giữa bàn rồi khoanh tay đáp: "Cô nói đi."
Tầm mắt của 0496 dừng lại trên quyển sách của Lộ Dao trong giây lát rồi mới ngước lên nhìn cô: "Rốt cuộc ai là tác giả của quyển sách này vậy? Tại sao tác giả lại phải xây dựng ra một thế giới vừa kỳ quái vừa không có chút logic nào thế?"
Nhân vật chính sống với anh trai và ba mình thì 0496 vẫn hiểu vì từ bé cô ta cũng sống với ba.
Cô ta là đứa trẻ được tạo ra từ khoang nuôi cấy nên không có ba mẹ về mặt sinh lý mà chỉ có một người ba trên phương diện pháp luật thôi.
Ba cô ta đã trở thành người máy được hai mươi năm rồi mới đột nhiên nảy ra ý định muốn nuôi một đứa trẻ, có điều hồi còn trẻ không giữ lại tinh trùng và tế bào của bản thân nên đành phải tốn nhiều tiền tới bệnh viện "chế tạo" ra một đứa trẻ.
Đó chính là 0496, một đứa trẻ hội tụ gen ưu tú nhất thế giới lúc ấy.
0496 cũng khá may mắn. Mặc dù ba cô ta hơi cà lơ phất phơ, hoàn toàn không giống một người trưởng thành chút nào nhưng vẫn nuôi nấng cô ta cẩn thận đến hai mươi tuổi.
Chẳng qua vào năm ba mươi tuổi, 0496 bị điều tới đảo Quán nhậm chức nên từ bỏ cơ thể nguyên sinh và thay bằng cơ thể máy móc. Mới đó mà đã mười năm trôi qua rồi.
Trước khi lên đảo 0496 đã gặp rất nhiều người nguyên sinh nhưng chưa từng thấy người nguyên sinh nào giống như Atticus.
Không chỉ Atticus mà rất nhiều nhân vật xuất hiện trong quyển sách này đều rất đặc biệt, tình tiết cũng rất kỳ quái.
Cô ta không hiểu tại sao màu da lại có thể dẫn đến nhiều thành kiến như vậy, không hiểu tại sao quá trình bào chữa của Atticus lại gian nan như thế, không hiểu tại sao rõ ràng Tom muốn giúp đỡ người khác nhưng cuối cùng lại chết trong sự im lặng của mọi người, cũng không hiểu tại sao Trúc Duy lại bị quyển sách này tác động đến tận linh hồn.
0496 truyền đạt suy nghĩ một cách mạch lạc rõ ràng nhưng tâm trạng hơi kích động nên ầm ầm ném ra tất cả nghi vấn của bản thân sau đó ngoan ngoãn ngồi đối diện Lộ Dao, đôi mắt máy móc màu xanh đen của cô ta nhìn bà chủ chằm chằm.
"Dù nói thế nào đi chăng nữa thì quyển sách này cũng có mấy tình tiết không ổn lắm. Hơn nữa tất cả các nhân vật đều là người nguyên sinh, tại sao lại không có người máy?"
Cuối cùng cũng có người hỏi câu này.
Lộ Dao vô thức cong môi cười: "Có vẻ như cô đang cho rằng thế giới trong sách chỉ là một thế giới hư cấu nhỉ?"
0496: "Chẳng lẽ lại không đúng?"
Lộ Dao: "Chúng ta bắt đầu bằng câu hỏi cuối cùng của cô đã nhé... Tại sao sách trong tiệm sách không viết về người máy? Thật ra thì tôi cũng có một câu hỏi, đó là tại sao người máy không viết nên những quyển sách có nhân vật chính là người máy đi?"
0496 ngẩn người nhưng vẫn phản ứng rất nhanh.
Ý của bà chủ là những quyển sách này vốn là tác phẩm của người nguyên sinh nên đa số đều là phơi bày cuộc sống của người nguyên sinh. Từ khó khăn trong cuộc sống đến khó khăn về mặt sinh lý, khó khăn để sinh tồn, khó khăn về tinh thần... Những sợi tơ nhỏ bé nhưng lại có thể dệt ra được những cạm bẫy to lớn. Người nguyên sinh yếu ớt nhưng nếu tập trung một chỗ thì vẫn có thể giết người.
Còn câu hỏi mà bà chủ đưa ra thì 0496 hiểu cô đang mỉa mai mình.
Người máy chẳng qua chỉ là những người có cơ thể kim loại cứng rắn mà thôi, thế mà cũng đòi quên cả nguồn gốc của mình à?
Nghĩ đến Trúc Duy, bỗng nhiên 0496 chợt chớp lấy được một chút manh mối.
Có phải Trúc Duy thấy được bản thân trong quyển sách kia không?
Trong hình tượng của nhân vật chính Scout ư?
Không phải.
0496 nghĩ tới nghĩ lui mãi không tìm được nhân vật nào tương xứng với những gì Trúc Duy đã từng trải qua, cuối cùng cô ta còn nghĩ đến cả Tom nữa.
Nhưng chứng cứ giết người của Trúc Duy vừa khách quan vừa chân thật kia mà.
Thấy con ngươi máy móc của vị khách đối diện cứ xoay tròn không ngừng, Lộ Dao bèn giơ tay ra gõ gõ mặt bàn.
"Cô không bao giờ có thể thực sự hiểu một người cho tới khi cô nhìn nhận mọi việc từ góc nhìn của họ...Cho tới khi cô bước vào nội tâm của họ và thử đi lại vòng quanh trong đó* Điều này rất dễ dàng đối với cô mà nhỉ?"
*Trích "Giết con chim nhại"
0496 hơi rùng mình.
Hình như bà chủ đang tức giận thì phải?



Bạn cần đăng nhập để bình luận