Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 759 - “Anh thì là cái thá gì?” 1



Chương 759 - “Anh thì là cái thá gì?” 1




“Anh thì là cái thá gì?” 1
Thành phố Cao Thăng, tuyến đường chính của đường Kim Bác.
Ba chiếc xe Van trắng bị đám zombie chặn ở giữa đường, tiến thoái lưỡng nan.
Trên đường xe chạy đông nghịt zombie chen chúc như đàn kiến trước cơn mưa, bao vây chiếc xe Van ở giữa.
Trong xe, Tiết Thiến vứt danh thiếp đặt đơn trong tay đi: “Viết không ra chữ, căn bản là viết không ra.”
Đội phó Lưu Mẫn tuyệt vọng ôm đầu: “Bị chặn rồi! Chúng ta bị chặn thật rồi!!!”
Thôi Phùng Thời bấu mạnh tóc, quát Tiết Thiến: “Quản lý đội viên cô cho tốt!”
Sáng tinh mơ, nhóm Thôi Phùng Thời được tiểu đội Cao Tề Quân giúp đỡ nên thoát được. Lúc ấy họ không nghĩ gì, như ong vỡ tổ chạy về chiếc xe bên đường rồi bắt đầu chạy trốn, đi được nửa đường gặp nhóm Lưu Mẫn canh chừng vật tư đêm qua.
Đêm qua người ở căn cứ Hy Vọng chia thành ba chi đội, hai chi đội chia trước sau cạy cửa, Lưu Mẫn dẫn đội thứ ba canh chừng ba xe vật tư.
Chi đội đến phố An Tức rời đi sớm nhất, cả Tiết Thiến cũng không nhận ra.
Thôi Phùng Thời đưa hai đội trưởng, một đội phó và hơn phân nửa đội viên đi, để lại tiểu đội Lưu Mẫn ở lại trông vật tư trên xe.
Nhưng đêm khuya, tiểu đội Lưu Mẫn gặp zombie tập kích trong đêm, nhân số giảm hơn phân nửa nên đã vứt lại một xe vật tư.
Tiểu đội phụ trách cạy cửa cửa hàng dịch vụ chạy vặt tối qua đến giờ vẫn chưa về đội, chắc lành ít dữ nhiều rồi.
Hai chiếc xe và xe Van cải trang của tiểu đội Lưu Mẫn đang tập hợp ở đầu đường, hai đội đều cực kỳ thê thảm.
Thôi Phùng Thời và hai đội trưởng, một đội phó nhanh chóng quay xe đi vào xe Lưu Mẫn, họ chỉ bàn trong vài phút đã quyết định phải rời khỏi thành phố Cao Thăng nhanh nhất có thể, về căn cứ ở thành phố Kim Diệu.
Lần ra ngoài tìm kiếm này của họ có thể gọi là mất sạch mặt mũi, đại bại trở về.
Thấy đã không còn cách tốt hơn, chỉ dựa vào ít người họ thì thật sự không thể di chuyển đến cửa hàng dịch vụ chạy vặt.
Đám người đó không những giá trị vũ lực cực cao, tuy bà chủ là một cô gái trông có vẻ trẻ tuổi nhưng làm việc quả quyết, không hề cho họ sơ hở để trù tính.
Nhưng không ngờ họ lại xui xẻo đến vậy, trong hoảng loạn đã lái vào đường Kim Bác.
Khu vực này mật độ zombie cực cao, dù là ban ngày thì trên đường cũng có rất nhiều con rối vô hồn đang lang thang.
Họ để ý suốt đường đi, cố hết sức né đoạn đường nhiều zombie, nhưng chiếc xe vẫn bị đám zombie chặn lại.
Thôi Phùng Thời bắt đầu chỉ huy tài xế tông thẳng qua, zombie xung quanh như kiến cỏ, vây đến đông nghịt, đập vỡ một lớp thì phía sau vẫn có vô số tường xương thịt thối chắn lại.
Chúng càng vây càng chặt, cuối cùng chiếc xe dịch chuyển cũng khó khăn.
Bị mắc kẹt khoảng mười lăm phút thì cửa sổ xe ở cửa ghế sau xe Van của Thời Phùng Thời xuất hiện vết nứt, zombie bên ngoài còn đập mạnh lên cửa.
Tiết Thiến sợ chịu không nổi, lấy danh thiếp của cửa hàng dịch vụ chạy vặt ra run rẩy muốn đặt đơn.
Mới đầu viết không lên chữ, cô ta còn tưởng viết có vấn đề, đổi cây khác với Lưu Mẫn nhưng vẫn viết không ra.
Đổi liên tục ba cây viết đều viết không ra, Tiết Thiến tức đến nỗi gạch lung tung lên đệm ghế nhưng viết lại ra mực, lúc này cô ta mới nhớ ra chiều hôm qua bà chủ có nói.
Cô nói họ bị chặn rồi, danh thiếp đã vô dụng.
Thật ra lúc đó Tiết Thiến không tin Lộ Dao chặn hết họ cho lắm, mãi đến giờ mới muộn màng nhận ra, sợ hãi, tuyệt vọng như địa y mọc ở góc tường tối tăm ẩm ướt đang từ từ bò lên da thịt, xâm nhập vào xương tủy.
An Hạ, Tạ Vũ ngồi đằng sau, dùng cánh tay ôm chặt chính mình, lý trí đang trên bờ vực sụp đổ.
Tạ Vũ nói nhỏ: “Thật ra lần đầu tiên đến thành phố Cao Thăng, lần ở thành phố Vạn Hâm ấy, nếu không gặp được Lộ Dao và Anna, chắc chắn chúng ta đã trở thành thức ăn của đám zombie nhện rồi. Mấy hôm nay nói là để khảo sát thực lực của cửa hàng dịch vụ chạy vặt, cũng là có lòng chiếm hời phúc lợi sự kiện, chúng ta không ngừng gọi nhân viên chạy vặt. Họ thật sự quá mạnh, zombie ở trước mặt họ cứ như con hổ giấy vậy, không chịu nổi một đòn. Tôi còn tưởng chúng ta cũng mạnh như họ, chỉ cần có danh thiếp là có thể sai khiến nhân viên chạy vặt như bọn quái vật bất cứ lúc nào. Thì ra quyền sử dụng danh thiếp có thể thu hồi. Hahaha, chúng ta bị chặn rồi.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận