Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Chương 1230 -



Chương 1230 -



“Chính là trụ sở chính của &LTPhù Sinh>. Khoảng thời gian trước tớ thấy bên đó có đăng tin tuyển người nên mới đi phỏng vấn thử, không ngờ nhận được cơ hội thực tập ở đó.”Nói ra thì nghe rất dễ dàng nhưng gần một năm nay, tất cả mọi kế hoạch của Trương Duệ Nghiêu đều là để đạt được cơ hội đến khu phố đó một lần nữa.Điều kiện gia đình của cậu ấy không được khá giả như Giản Tùng, vốn cậu ấy định sau khi tốt nghiệp thì sẽ tìm một công việc tốt hơn, vừa cố gắng kiếm tiền vừa theo dõi tin tức bên khu phố thương mại.Do đã từng đến đó một lần nên cậu ấy vẫn còn giữ tài khoản game nội bộ của khu phố thương mại, nhưng không phải lần nào cũng có thể thuận lợi đăng nhập vào được.Có vài lần khi nhận được thông báo thì cậu ấy đã thử đăng nhập vào thử, không ngờ lại trùng hợp lướt được thông báo tuyển dụng của khu phố thương mại, trùng hợp hơn nữa là vị trí đó lại là chuyên ngành mà mình đang theo học.Sau khi vượt qua được bài thi chuyên môn, rồi lại tiếp tục thuận lợi qua được vòng phỏng vấn, cuối cùng nhận được cơ hội thực tập ở bộ phận phát triển của &LTPh;ù Sinh>.Ngô Kính hỏi: “Vậy cậu phải đến thành phố Dao Quang để thực tập sao?”Trương Duệ Nghiêu gật đầu.Sự chú ý của Giản Tùng vẫn còn ở đang dính chặt vào trò chơi kia: “Nếu nói như vậy thì cậu có thông tin nội bộ đúng không? &LTPhù Sinh> thật sự có thể mở máy chủ thực tế ảo sao? Không thể nào, kỹ thuật tiên tiến như thế sao lại không nghe mọi người bàn tán cơ chứ?”Trương Duệ Nghiêu đáp: “Bà chủ… của &LTPhù Sinh> khá kín tiếng.”Ôn Lý cầm điện thoại lên tra thử các thông tin mà trang chính thức của &LTPhù Sinh> công bố, phần cuối bài đăng có một đường liên kết, nhấp vào đó là có thể nhận được thiết bị trải nghiệm trò chơi thực tế ảo.Cậu ấy nhấp vào nó, sau đó màn hình đã nhảy sang giao diện mua sắm trực tuyến, vào được một cửa hàng có tên là “Cửa hàng tạp hoá dị giới của Lộ Dao”, khi nhìn thấy một chiếc vòng tay nghe nói khi đeo nó vào là có thể trải nghiệm được trò chơi thực tế ảo thì giọng nói trở nên chần chừ: “Nếu như thiết bị được gọi là vòng tay thực tế ảo này có thể tái hiện lại trò chơi ở dạng 3D thì cái giá bốn mươi chín nghìn chín trăm quả thật thấp đến mức như đang lừa gạt nhau vậy.”Ngô Kính líu lưỡi: “Một món đồ gần năm mươi nghìn mà còn thấp sao?”Giản Tùng liếc mắt nhìn sang giao diện điện thoại trong tay Ôn Lý, yên lặng lấy điện thoại ra bắt đầu tìm kiếm: “Nếu như đây là vòng tay thực tế ảo thật thì cái giá này có khác gì với việc tặng không đâu chứ?”Ngô Kính: “… Những người có tiền thật đáng ghét!!!”Ôn Lý cười nói: “Không phải nói chứ cửa hàng tạp hoá này bán những thứ rất quá đáng, nào là nhẫn không gian, thuốc chỉ cần nằm cũng giảm được mười lăm cân, Sinh Phát đan, thịt ma thú cắt lát vô cùng thơm ngon… Những thứ này là gì thế? Còn toàn là đánh giá tốt nữa chứ, có mua đánh giá thì cũng phải động não vào chứ.”Trương Duệ Nghiêu bất lực: “… Cũng có thể là số bình luận đó không phải mua, tất cả đều là đánh giá thật thì sao.”Ngay vào lúc Ôn Lý cười như đang hỏi “cậu đang đùa tớ sao” thì Giản Tùng đã nhanh chóng đặt đơn, mua chiếc vòng tay thực tế ảo mà cửa hàng mới cho ra mắt gần đây nhất.Gia đình Giản Tùng rất giàu có nhưng cũng không đến nỗi tiêu tiền hoang phí, ngược lại thái độ của Trương Duệ Nghiêu lại khiến cậu ấy cảm thấy bất ngờ.Cậu ấy cũng muốn xem thử rốt cuộc thứ đó là thật hay giả, cậu ấy không sợ bị lừa, nếu hàng không đúng với mô tả thì trả hàng hoàn tiền lại là được.Cuộc trò chuyện trong phòng ký túc xá ấy cũng không kéo dài bao lâu, do sắp tốt nghiệp nên mọi người đều rất bận.Trương Duệ Nghiêu thu dọn vài món đồ cần thiết, bắt chuyến bay chiều hôm đó để đến thành phố Dao Quang.Trước khi rời đi, cậu ấy đã để lại một niềm bất ngờ nho nhỏ cho bạn cùng phòng.Lúc đó đám bạn cùng phòng của cậu ấy cũng đang dự định ra ngoài, cậu ấy cầm hành lý theo, bỏ vào nhẫn không gian dành cho nhân viên mà khu phố thương mại gửi đến cho mình, trông vô cùng đắc ý, nhưng đồng thời cũng xen lẫn chút gì đó ngại ngùng: “Như vậy thì không cần kéo vali theo.”Giản Tùng thấy vậy thì sững người: “Trời!!! Chuyện gì vừa xảy ra thế?”Ngô Kính và Ôn Lý cũng không ung dung hơn Giản Tùng hơn là bao, cả hai đều trợn tròn mắt lên, dùng gương mặt “ngờ nghệch” để nhìn Trương Duệ Nghiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận