Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1004 - Tìm Trương Hoành tiền bối?



Chương 1004 - Tìm Trương Hoành tiền bối?




Ầm!
Bốn cái vòng xoáy thậm chí còn quay nhanh hơn, nhanh chóng nuốt Hắc Vô Thường toàn thân tỏa ra ánh sáng máu cháy hừng hực vào bên trong vòng xoáy, tiêu trừ nó.
Lực lượng Hắc Vô Thường phải vất vả thiêu đốt sinh mệnh mới thu hoạch được vào lúc này thật giống như tất cả đều thành toàn cho bốn cái vòng xoáy quỷ dị vậy.
Thời gian dần trôi qua, trong lòng hắn lại xuất hiện sự hoảng sợ.
"Dương Đạo, ngươi không được giết ta, Diêm Quân biết ta tới, nếu như ta không thể trở về, Diêm Quân sẽ không bỏ qua cho ngươi, nhanh dừng lại, ngươi không thể giết ta!"
Tiếng hét của hắn thật thê thảm.
Ầm ầm!
Bốn cái vòng xoáy quỷ dị nhanh chóng ép xuống, đang chia cắt thân thể của Hắc Vô Thường.
Phanh phanh phanh!
Âm thanh trầm muộn, Hắc Vô Thường kêu thảm một tiếng, toàn bộ thân hình lập tức bị xé ra thành bốn phần, mang theo huyết quang nồng nặc nhanh chóng lao vào bên trong bốn cái vòng xoáy khác biệt.
Xoát!
Bốn cái vòng xoáy ngay lập tức biến mất không thấy đâu nữa.
Ngay sau đó không gian được lĩnh vực phong tỏa cũng đã được giải phong tỏa.
Lĩnh vực vô hình nhanh chóng quay trở về trong cơ thể của Dương Phóng.
Dương Phóng khẽ thở ra một hơi, khí tức dần dần bình phục lại.
Nhưng đột nhiên, hắn giống như cảm ứng được cái gì đó, thần sắc cứng lại.
Chẳng mấy chốc, hắn đã khôi phục lại sự bình tĩnh, cũng không thèm để ý nữa mà xoay người lại, một đôi mắt đạm mạc nhìn về phía người đàn ông thon gầy mặc áo bào đen và tiểu nhị quán trà.
"Hai vị, bây giờ đã có thể tin tưởng ta là thật tâm muốn hợp tác chưa?"
Giọng nói của hắn chậm rãi vang lên.
Hai người đầu óc ngơ ngơ ngác ngác, vẫn như cũ có loại cảm giác cực kỳ u mê.
Đột nhiên, người đàn ông thon gầy mặc áo bào đen phản ứng lại, rung động nhìn về phía Dương Phóng, nói: "Ngươi ... ngươi thật giết chết Hắc Vô Thường rồi? Ngươi đến cùng là có mục đích gì, không ngại nói thẳng ra với chúng ta, đừng nói là hợp tác với chúng ta, ngươi ngay cả chúng ta là ai cũng không biết thì làm sao lại nhắc tới chuyện hợp tác với chúng ta? Nếu như ngươi không nói ra mục đích, vậy ta đây trăm cái không tin."
"Không sai!"
Tiểu nhị quán trà bên cạnh cũng lập tức gật đầu.
Dương Phóng nhướng mày, nhìn vào người đàn ông thon gầy mặc áo bào đen trước mắt một lát, hơi suy nghĩ.
Một lát sau.
Nhẹ giọng thở dài: "Ta quả thực tìm các ngươi là có chuyện khác, có điều những gì ta nói trước đó tất cả đều là thật, ta quả thực muốn hợp tác với các ngươi."
Hắn trầm ngâm nói: "Người đàn ông trung niên trốn thoát ở tiểu trấn trước đó tên là Trương Hoành phải không? Ta muốn tìm hắn có chút việc."
"Tìm Trương Hoành tiền bối?"
Người đàn ông thon gầy áo bào đen, tiểu nhị quán trà tất cả đều thay đổi sắc mặt.
"Ngươi tìm Trương Hoành tiền bối làm gì?"
Tiểu nhị quán trà hỏi thăm.
"Cụ thể làm gì ta bây giờ chưa thể nói cho các ngươi biết, chỉ có thể nói ta hoàn toàn không có ác ý, muốn nhờ hai vị thay ta truyền đật một chút hữu hảo, không biết có thể để cho vị Trương Hoành tiền bối đó đi ra nói chuyện riêng với ta được hay không. "
Dương Phóng mở miệng nói.
Một nửa tấm Đạo đồ còn lại chính là ở trên người của người này.
Nhưng tung tích của người này là bí ẩn, lại còn là Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê nên rất có để lần ra dấu vết.
Lúc này mới tốn rất nhiều công sức để giết và cứu lại hai người trước mắt này, thậm chí không tiếc diệt khẩu Hắc Vô Thường.
"Chuyện này ..."
Hai người trước mặt lại kinh ngạc lần nữa, hai mặt nhìn nhau.
Gia hỏa này muốn nói chuyện riêng với Trương Hoành tiền bối?
Hắn rốt cuộc là muốn làm cái gì?
Hai người suy nghĩ nhanh chóng, càng là sử dụng một loại bí thuật truyền âm, trao đổi với nhau.
Nhưng thật tình không biết, bí thuật truyền âm của bọn họ ở trước mặt Dương Phóng căn bản chính là không có chỗ che thân.
Giống như đang dùng loa nói chuyện trước mọi người vậy.
"Sao? Có đồng ý với hắn hay không?"
"Người này muốn giết chúng ta thì dễ như trở bàn tay, chắc hẳn không phải giả, hơn nữa, hắn thế mà thực sự giết chết Hắc Vô Thường."
"Thực lực của người này cao thâm, cực kỳ đáng sợ, có lẽ có thể trở thành đối tượng chúng ta lôi kéo."
"Không sai, nhưng bất kể như thế nào, hiện tại cũng không nên đắc tội với hắn, chờ sau khi chúng ta trở về, truyền đạt cho Trương Hoành tiền bối, để Trương Hoành tiền bối tự mình định đoạt!"
Trong nháy mắt, bờ môi hai người động đậy, nhanh chóng hoàn thành trao đổi.
"Được!"
Người đàn ông thon gầy mặc áo bào đen nhìn chằm chằm vào Dương Phóng nói: "Tiền bối, chúng ta không biết ngươi tìm Trương Hoành tiền bối làm cái gì, chúng ta cũng không muốn biết, nhưng ngươi không có ác ý thì như vậy chúng ta sẽ giúp ngươi truyền đạt một chút, về phần Trương Hoành tiền bối có chịu gặp ngươi hay không vậy chúng ta không thể bảo đảm."
"Được."
Dương Phóng gật đầu.
"Tiền bối, nếu như không còn chuyện gì khác, vậy chúng ta cáo từ."
Người đàn ông thon gầy mặc áo bào đen nói mang tính thăm dò.
Đến lúc này hắn có hơi không thể tin được vào những gì gặp phải trong ngày hôm nay.
Hai người không ngờ đã dạo qua một vòng trước Quỷ Môn quan.
"Chờ một chút, còn có một việc."
Bỗng nhiên, Dương Phóng mở miệng, ánh mát lập tức nhìn về phía hai người trước mắt, thản nhiên nói: "Suy cho cùng hai người các ngươi vừa thấy chuyện ta giết Hắc Vô Thường, đây là một cái tai họa ngầm, nói thật, ta có chút không quá tin tưởng vào nhâm phẩm của hai người."
Hai người lập tức biến sắc.
"Ngươi muốn làm gì?"
Xùy!
Dương Phóng đưa tay điểm một cái, chỉ lực vô hình trong nháy mắt hiện lên, xuyên thấu qua lớp áo phòng ngự bên ngoài của bọn họ, tiến vào trong thân thể của bọn họ.
P/S: Ta thích nào ... chương 2



Bạn cần đăng nhập để bình luận