Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 214: Hoàn thành Thiết Ma Chiến giáp

"Hừ!"
Đàm quản sự hừ lạnh một tiếng, ánh mắt chuyển lạnh.
Không biết điều!
"Ngươi đi xuống đi."
"Vâng!"
Tên thân tín kia lập tức khom người lui ra.
"Đàm sư huynh có ở đây không?"
Không bao lâu sau, tiếng gọi hỏi của Dương Phóng đột nhiên vang lên ở bên ngoài cửa.
"Đàm gia đã nghỉ ngơi, có việc ngày mai lại nói."
Bên trong gian phòng, truyền tới lời đáp của nữ tử õng ẹo kia.
"Đã như vậy, vậy ngày mai ta lại đến!"
Ngoài cửa, Dương Phóng trả lời một tiếng, như có điều suy nghĩ, quay người rời đi
Đàm quản sự tiếp tục hút tẩu thuốc và nhả khói, ánh mắt âm u lạnh lùng, cách giấy dán cửa sổ mà nhìn về phía bên ngoài.
Một lát sau.
Hắn đập mạnh tẩu thuốc vào mặt bàn bên cạnh phát ra âm thanh chói tai.
. . .
Vào ban đêm.
Bầu trời không trăng không sao.
Tại khu vực sảnh trước.
Dương Phóng thân thể cao lớn, rất có lực, vẫn đang ra sức rèn sắt, tay hắn vẫn đang gõ keng keng rung động, đinh tai nhức óc, vừa suy nghĩ chuyện của Trương Tiểu Bảo vừa đang tính toán cho sau này.
Khi chiếc giày sắt cuối cùng được hình thành hoàn chỉnh, vẻ mặt căng thẳng của Dương Phóng dần thả lỏng.
Trên cái kẹp trước mặt, kẹp chặt một chiếc giày sắt to lớn, đỏ bừng bừng, ở trên đó còn có những đường vân thần bí, thoạt nhìn đã có một cỗ khí tức uy hiếp khó nói thành lời.
Sau khi để cho giày sắt được nguội dần tới hơn nửa canh giờ, Dương Phóng cuối cùng thả giày sắc vào trong nước.
Xuy xuy xuy!
Giống như trước đó, toàn bộ vạc nước nhanh chóng sủi bọt lên, cô cô ùng ục ùng ục.
Mảng lớn bọt nước nổi lên, như là lồng hấp vậy.
Qua một khoảng thời gian lâu.
Dương Phóng mới kẹp cái giày sắt này ra ngoài, vẻ mặt vui vẻ nhìn chằm chằm thứ trước mặt.
Xong rồi!
Cuối cùng một cái linh kiện cuối cùng cũng đã hoàn thành.
Cho đến nay, tất cả các bộ phận của Thiết Ma Chiến giáp đã được chế tạo hoàn tất!
"Thứ này có thể tăng thực lực lên hay không không biết, nhưng mặc lên người thì chắc chắn sẽ không sợ lửa thiêu ..."
Dương Phóng tự nói.
Ngay cả khi nó được thiêu đốt ở nhiệt độ cao tới mấy nghìn độ, đoán chừng cũng sẽ không có ảnh hưởng gì.
Hắn không thể chờ đợi nổi nữa muốn trở về và mặc thủ.
Dương Phóng đặt kìm sắt sang một bên, gói chiếc giày sắt này lại rồi rời khỏi nơi này.
Không bao lâu.
Bên trong gian phòng.
Tất cả các bộ phận đều được Dương Phóng lấy ra từ gầm giường, chúng nặng một cách bất thường, đen kịt và dày đặc, đầy những đường vân bí ẩn, âm trầm mà yêu dị.
Chỉ đơn thuần nhìn vào từng bộ phận, có lẽ còn chưa thể cảm nhận được cái gì.
Nhưng khi tất cả các phần được ghép lại với nhau, toàn bộ cảm giác sẽ thay đổi hoàn toàn.
Dương Phóng không chậm trễ nữa, lập tức mặc từng bộ phận này vào trên người.
Chẳng mấy chốc.
Một bộ áo giáp đen nhắn cực lớn và vô cùng dữ tợn một mực bao bọc thân thể của Dương Phóng vào bên trong.
Từ đầu đến chân gần như che phủ cực kỳ chặt chẽ.
Mà ngay ở mặt cũng được che chắn.
Từ một điểm này đến xem, nó có phần giống với áo giáp hạng nặng của thời Trung Cổ.
Ngay khi Dương Phóng vừa mặc hoàn chỉnh bộ áo giáp vào trên người thì hắn cảm nhận được rõ ràng bộ giáp nặng này tràn ngập ra một cỗ khí tức cường đại vô hình, nó giống như thể đột nhiên sống lại vậy.
Những đường nét hoa văn phức tạp ban đầu, vào lúc này lại đột nhiên liên kết với nhau, hợp thành một cái trận pháp thần bí.
"Thì ra là thế. . ."
Dương Phóng thầm nhủ trong lòng.
Khó trách bộ giáp này được người ta nói là có thể để cho thực lực của người mặc tăng lên từ ba đến năm lần.
Bởi vì các đường nét hoa văn trên mỗi một bộ phận đều là một phần của trận pháp.
Khi tất cả các đường nét hoa văn được xếp liền lại với nhau thì trận pháp này sẽ được kích hoạt.
Dương Phóng lập tức điều khiển chân khí tràn vào bộ giáp, ngay sau đó thì cảm nhận được bên trong cả bộ giáp này giống như ẩn chứa một con Hỏa Long khổng lồ vậy, một cỗ lực lượng vừa cuồng bạo vừa dũng mãnh theo đó mà nổi lên, cung cấp hỗ trợ cho chính mình.
Oanh!
Hắn thuận tay đấm ra một quyền, gió mạnh rít gào vù vù rung động, tràn đầy một loại cảm giác cuồng bạo.
Không chỉ có như thế!
Vào lúc này càng là mơ hồ cảm nhận được một cỗ cảm giác khát máu điên cuồng tuôn ra từ trong bộ giáp này, chui vào bên trong đầu óc của hắn.
Đây là ... chấp niệm của Hỏa Long huyết sao ...
Dương Phóng hiểu rõ trong lòng.
Các vật liệu cần thiết để đúc bộ Thiết Ma Chiến giáp này vô cùng đắt đỏ.
Trong số vật liệu đó có Hỏa Long huyết, Liệt Hỏa Yêu tâm, tinh hạch của Lân Giáp thú vân vân ...
Bên trong những vật liệu này vốn ẩn chứa sát khí cực mạnh, khi chúng được trộn lẫn vào với nhau dưới sự vận hành của trận pháp càng là hội tụ thành một cỗ cảm giác điên cuồng, có thể trong lúc vô hình làm ảnh hưởng đến tâm thần của người ta.
Đặc biệt là khi mặc bộ giáp này để tiến hành chiến đấu, cỗ cảm giác điên cuồng này có thể sẽ càng trở nên dày đặc hơn.
"Hô!"
Dương Phóng nhẹ nhàng thở ra một hơi thở, lại thả lỏng xuống một lần nữa.
Hắn cởi bộ giáp nặng nề này ra từng phần từng phần một.
Toàn bộ bộ Chiến giáp này nặng tới gần ba trăm cân.
Mặc lên người cũng không có dễ dàng cho lắm.
Một khối Minh thiết lớn ban đầu kia cơ bản đã được hắn dùng hết toàn bộ, chỉ còn lại một khối nhỏ bằng quả trứng gà.
Dương Phóng tách linh kiện ra để vào bên trong một cái túi, chất đầy hai túi lớn, sau đó cẩn thận nhét vào trong gầm giường.
Thiết Ma Chiến giáp đã hoàn thành, cái cửa hàng này hắn cũng không cần thiết phải ở lại thêm nữa.
Dương Phóng ngồi xếp bằng xuống dưới, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận