Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 989 - Ngươi không giết chết được ta



Chương 989 - Ngươi không giết chết được ta




"Muốn chạy trốn khỏi lòng bàn tay của ta lại nào có dễ dàng như vậy?"
Bóng người quỷ dị kia lên tiếng cười nói.
Một bàn tay lập tức ập về phía mọi người, hư hư thật thật, giống như thật không phải thật mà giả lại chẳng phải là giả, đang biến lớn một cách nhanh chóng, còn muốn một lần hành động chụp chết tất cả mọi người.
Chỉ trong nháy mắt tất cả mọi người đều dựng tóc gáy lên, cảm nhận được giống như bầu trời sụp đổ xuống vậy.
Trong lòng Dương Phóng trầm xuống.
Sinh vật không rõ lai lịch này không thể không phủ nhận là vô cùng kinh khủng.
Đối với việc sử dụng lĩnh vực và tinh thần không kém chính mình, thậm chí mơ hồ còn cao hơn.
"Hừ!"
Hắn phát ra tiếng hừ lạnh, không muốn dây dưa với đối phương quá lâu, bước ra một bước, quần áo tung bay, lực vực trong cơ thể được thi triển ra ngay lập tức, bộc phát toàn bộ thực lực.
Ở vào bên trong sương mù màu trắng, suy cho cùng là địa bàn của đối phương.
Hắn muốn động thủ thì nhất định phải đánh tan đối thủ với thế sét đánh không kịp bưng tai!
Tuyệt không thể kéo dài thời gian, bằng không một khi kéo dài thời gian quá lâu thì khó tránh khỏi sẽ có biến!
Ầm!
Không gian giam cầm!
Toàn bộ thiên địa đột nhiên rung chuyển, không gian giống như đột nhiên đứng im, lực lượng quỷ dị đáng sợ bộc phát ra làm cho đối phương vừa mới đạt tới khí thế thiên địa hợp nhất lập tức cứng lại.
Không chỉ có thế, không gian bốn phương tám hướng chẳng mấy chốc lại giống như biến thành tường đồng vách sắt vậy, đột nhiên co rụt vào, nghiền ép về phía thân thể của đối phương.
Thân thể Dương Phóng càng là nhoáng một cái, ánh mắt lãnh đạm, lập tức xuất hiện ở trước mặt đối phương, chỉ là bàn tay đơn giản không khoa trương, vừa tới là một chưởng vỗ về phía thân thể của đối phương.
"A?"
Sinh vật kia thân thể đột nhiên bị giam cầm lại, lập tức phát ra tiếng hoài nghi, lộ ra vẻ kinh dị, giống như hoàn toàn không ngờ rằng sẽ có cảnh tượng này.
Hắn lập tức lắc lư thân thể, ý đồ giãy giụa, trên dưới toàn thân lập tức bộc phát ra một cốc sức mạnh bí ẩn khó lường, muốn phá vỡ lĩnh vực của Dương Phóng.
Nhưng vào lúc này, Dương Phóng lập tức hét lớn một tiếng, Lôi ân chấn động trong nháy mắt chui vào trong đầu của đối phương, khiến đầu óc của đối phương nổ vang, vang lên ong ong, hồn phách giống như rời khỏi thân thể trong thời gian rất ngắn ngủi.
Bàn tay đơn giản không khoa trương kia của Dương Phóng cũng theo đó nhanh chóng phóng lớn, lập tức vỗ thẳng vào chỗ mi tâm của đối phương.
Phốc!
Lốp bốp!
Lực lượng mấy chục tầng chấn động ngay lập tức tràn vào trong cơ thể của đối phương, từ trong ra ngoài, phá hủy xương cốt, kinh mạch, máu thịt của đối phương tới rối tinh rối mù, ngay cả lớp màng phòng ngự bên ngoài cũng lập tức vỡ tan ra.
Sau đó ở lĩnh vực vô hình bị xé rách, toàn bộ thân hình của đối phương lập tức chia năm xẻ bảy, phịch một tiếng, bắn tung tóe ra mảng lớn máu tươi, biến thành mấy chục khối.
"Đi!"
Dương Phóng nói với giọng điệu lạnh lùng, ống tay áo tung bay lên, lĩnh vực vô hình lập tức tiêu tán, lao về phía nơi xa.
Mọi người cho tới lúc này mới kịp phản ứng lại, khôi phục lại hành động.
Từng người đều lộ ra vẻ kinh hãi!
Đáng sợ!
Bị tiền bối thần bí này đáng sợ quá mức!
Đối mặt với sinh vật thần bí không rõ, thế mà cũng có thể một chưởng vỗ chết!
Huyền Long lão đạo tìm được loại bằng hữu này từ chỗ nào?
Tuy nhiên!
Mọi người ở đây đang định rời đi, đột nhiên, Dương Phóng sinh ra cảm ứng, đột nhiên quay đầu lại, trong con ngươi bắn ra hai luồng thần quang đáng sợ.
Sau đó, tất cả mọi người cũng đều biến sắc, lộ vẻ không thể tin nổi.
Soạt!
Sinh vật thần bí vừa rồi bị một chưởng của Dương Phóng vỗ nát, thế mà đang trong quá trình khép lại, toàn bộ máu thịt nhanh chóng ngưng tụ, trong nháy mắt lại tạo thành thân thể của hắn.
Khuôn mặt hắn yêu dị, đứng ở giữa không trung, trên khuôn mặt phẳng lặng của hắn dường như có một đường tầm nhìn vô hình, nhìn về phía Dương Phóng, ngạc nhiên nói: "A, thủ đoạn mới vừa rồi của ngươi là gì, có thể để cho ta cũng cảm thấy thất thần, giống như một loại khí tức của thần linh, đó là Thần chủng!"
Dương Phóng vẻ mặt lạnh lùng.
Không chết!
"Ha ha ha ha, ngươi không giết chết được ta, ta nói có thể chịu được mười chiêu của ta mà không chết thì ta mới có thể buông tha cho các ngươi, nhưng bây giờ ta còn chưa ra một chiêu nào mà ngươi đã muốn đi, vậy chẳng phải là quá dễ dàng rồi sao?"
Bóng người quỷ dị kia phát ra một tràng tiếng cười dài.
Hắn giống như thể không sợ hãi, quần áo tung bay, một bước bước về phía Dương Phóng một lần nữa.
Dương Phóng ánh mắt lạnh lùng, thân thể lập tức nghênh đón, lĩnh vực bộc phát ra, Lôi âm chấn nhiếp, lại là một chưởng mơ hồ ẩn chứa mấy chục tầng lực lượng chấn động vỗ trực tiếp vào trên người hắn, ầm một tiếng, khiến hắn bị chia năm xẻ bảy.
Sau đó quanh người Dương Phóng chấn động, ánh sáng đen hiển hiện, một cái Hắc Ám Tuyền qua rất lớn xuất hiện ở khu vực trước mặt, nhanh chóng thôn phệ đối với những máu thịt này.
Nhưng đột nhiên Dương Phóng nhướng mày, di hình hoán ảnh, lập tức biến mất ngay tại chỗ, ngay sau đó thì xuất hiện ở một khu vực khác.
Chỉ thấy nơi mà hắn vừa đứng, bóng người quỷ dị kia lại nổi lên lần nữa, ngũ quan ngay ngắn, khí tức yêu dị, lộ ra từng nụ cười quỷ dị, nói: "Không có ích lợi gì, ngươi vẫn là không giết chết được ta, cho dù ta chỉ còn lại một giọt máu tươi thì đều sẽ liên tục sống lại, thủ đoạn của ngươi thực sự đã làm cho ta càng ngày càng cảm thấy hứng thú."
Mọi người thi nhau kinh hãi.
Chỉ cần có một giọt máu tươi là có thể phục sinh không ngừng?
P/S: Ta thích nào ... chương 7



Bạn cần đăng nhập để bình luận