Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 53: Có kẻ đột nhập

Hắn cảm thấy vô cùng hài lòng, thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, toàn thân đều là mồ hôi nóng nhễ nhại.
"Thật đúng là hâm mộ Dương đầu, tính tới bây giờ mới được điều đến có mấy ngày thì bây giờ đã được điều đi."
"Đúng vậy a, quan trọng nhất là kỹ thuật rèn sắt của Dương đầu còn rèn tới tốt như thế."
"Kỹ năng rèn sắt của bản thân Dương đầu có thể vững vàng xếp vào vị trí thứ ba trong cửa hàng sắt của chúng ta."
Bên cạnh có một số thợ rèn thi nhau mỉm cười nói lời nịnh nọt.
Trong lòng bọn họ cảm thấy phức tạp.
Ai cũng không nghĩ tới ở vào ngày trước Dương Phóng còn bị Lữ quản sự nhằm vào, thế mà bây giờ đã nghênh đón thăng chức nhanh như vậy!
Không những không còn bị Lữ quản sự nhằm vào, hơn nữa còn được điều đi tới làm chưởng quỹ của hiệu thuốc.
Đây chính là một chức vụ béo bở, tương đương với chức Đại tướng quân nơi biên cương kể trong sách vậy.
"Các vị huynh đệ, sau này có thời gian thì mọi người lại tụ họp!"
Dương Phóng mỉm cười nói rồi nói lời cáo từ với mọi người.
"Dương đầu mục khách khí!"
"Đúng vậy a, thật sự là khách khí rồi!"
Một đám thợ rèn thi nhau lấy lòng.
Có thể được Dương Phóng nhớ tới thì đây cũng xem như là một chuyện tốt, sau này bị bệnh tiến đến hiệu thuốc bốc thuốc nói không chừng còn có thể hơi rẻ một chút.
. . .
Cửa hàng thuốc mà Hắc Hổ bang thiết lập ở khu phố phía bắc, tên là "Cửa hàng Vạn Xuân", chiếm diện tích rộng lớn, ngoài việc thu mua dược liệu từ các nhà buôn bán lẻ vào các ngày trong tuần ra thì còn mở ra chức năng phòng khám bệnh.
Y sư bên trong còn có y sư và dược đồ.
Tất cả tổng cộng có tới tận mười nhân khẩu.
Những người làm việc ở đây cũng rất dễ nói chuyện, vừa nghe tin Dương Phóng được tổng bộ điều tới, vội vàng khách khách khí khí dẫn hắn vào trong đại đường, gọi tất cả y sư và dược đồ cùng với những người làm ở bên trong cửa hàng tới, để Dương Phóng làm quen với mọi người.
Sau khi Dương Phong gặp mặt làm quen với mọi người thì cũng không có làm chậm trễ công việc của bọn họ nữa, lập tức để cho bọn họ tiếp tục làm việc của mình.
Dù sao hắn người làm chưởng quỹ này vừa không cần đi xem bệnh cho bệnh nhân vừa có thể tự do tự tại cũng rất vui vẻ, mỗi ngày đều có nhiều thời gian hơn để tu luyện kiếm pháp và nội công, sau đó chờ đợi ngày xuyên không trở về là được rồi.
"Đúng rồi chưởng quỹ, gần đây bên khu phố phía bắc này có hơi loạn, buổi tối vào lúc giờ mậu một khắc thì phải đóng cửa đúng giờ."
Một người làm việc trong đó tên là Chu An mở miệng nói.
"Loạn sao? Bên phía tổng bộ có biết không?"
Dương Phóng hỏi.
"Biết, không biết vì sao gần đây đột nhiên xuất hiện một đám người có khuôn mặt xa lạ, bọn họ còn đều là cao thủ, dù sao Hắc Hổ bang chúng ta hiện tại làm ăn rất tốt, không tạo ra bất cứ mâu thuẫn nào với đám người kia, nhiều nhất chính là một số dược liệu đã bị đánh cắp mà thôi, nhưng nghe nói bên Tam Hà bang bên kia đã giao thủ với bọn họ, hiện tại đám người này đều thích qua lại ở khu phố phía bắc này, giống như là đang tìm kiếm thứ gì vậy."
Chu An nói.
Ngay vào buổi tối ngày hôm qua cửa hàng thuốc của bọn họ còn mất trộm nữa a, bị mất mấy vị dược liệu cầm máu trân quý.
"Thật sao?"
Dương Phóng đột nhiên sờ lên cái cằm của mình, liên tưởng đến người mặc áo đen mà bản thân mình nhìn thấy vào đêm hôm trước.
Chẳng lẽ đối phương chính là một trong những kẻ tới từ bên ngoài?
Có điều đối phương bị chính mình cắt đứt năm ngón tay, sau này chắc chắn không cầm được kiếm.
Sau đó Dương Phóng bắt đầu chính thức ở vào bên trong cửa hàng thuốc này.
Cửa hàng này có diện tích cực lớn, ở chỗ này hắn có thể muốn tu luyện như thế nào thì tu luyện như thế đó, dù sao cũng không có người nào quản hắn.
Nhoáng một cái lại là hai ngày trôi qua.
Trong quá trình khổ luyện của hắn, Vô Ảnh kiếm của hắn cuối cùng cũng đã tiến vào cảnh giới đại thành.
Toàn bộ bảng thông tin lại có sự thay đổi.
Họ và tên: Dương Phóng.
Tuổi thọ: 21/50 tuổi.
Tu vi: Tam phẩm (80/120).
Tâm pháp: Dương Viêm quyết đại thành (563/840).
Võ kỹ: Tật Phong Thập Tam kiếm tinh thông (30/300), Vô Ảnh Kiếm đại thành (1/1200), Đại Phi Phong Trượng pháp đăng đường nhập thất (200/500).
Kỹ năng: Rèn sắt đại thành (1/800).
Tư chất: Rất có tiềm lực (1/60).
. . .
Dưới đêm trăng.
Dương Phóng đổ mồ hôi nhễ nhại khắp người, hắn ngừng việc tu luyện, mắt thấy kiếm pháp đã trở thành đại thành thì nhẹ nhàng thở ra một hơi dài.
Thời gian không phụ người chăm chỉ.
Trong hai ngày qua, hắn sáng chiều ngược xuôi, thậm chí rất ít luyện nội công, vì chính là để đề cao kiếm pháp.
"Không biết đằng sau đại thành có còn cảnh giới cao hơn nữa hay không?"
Dương Phóng thầm nghĩ.
Hơn nữa Tật Phong Thập Tam kiếm, Đại Phi Phong Trượng pháp của hắn còn có thể tiếp tục tăng lên, mặc dù hai môn võ kỹ này đều là loại mặt hàng bình thường, nhưng một khi tăng lên, chắc là cũng có thể để cho tư chất của hắn tăng trưởng lên không ít.
Trong lúc nhất thời, Dương Phóng chỉ cảm thấy tương lai của mình sau này sẽ tươi sáng, đường đi rộng mở.
Răng rắc!
Đột nhiên, lỗ tai hắn dựng lên, nhạy bén nghe được trong tiền sảnh của cửa hàng thuốc truyền đến tiếng động nho nhỏ.
"Ừm?"
Có người?
Hai mắt Dương Phóng trở nên ngưng trọng, cầm trường kiếm lên, thân thể nhẹ nhàng tiếp cận tới.
Bên trong cửa hàng đen nhánh, một bóng người đeo mặt nạ màu đen đang nhanh chóng lục lọi, động tác mặc dù rất nhẹ nhàng, nhưng vẫn phát ra tiếng động, hơn nữa nhìn ra được, tay phải của đối phương giống như vô cùng bất tiện.
Toàn bộ lòng bàn tay phải của đối phương được băng bó dày đặc nên việc tìm kiếm dược liệu trở nên vô cùng khó khăn.
Đột nhiên, vẻ mặt của người đó thay đổi, đột nhiên quay đầu nhìn lại, tay trái cầm kiếm và nhanh chóng tấn công khu vực phía sau hắn ta.
Dương Phóng nổi giận trong lòng, rút trường kiếm ra, nhanh chóng tấn công tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận